Nhân ngày 20/11 muốn gửi lên blog một bài thơ tôi viết đã lâu trong một dịp kỷ niệm ngày nhà giáo Việt nam do mạng VKS (mà tôi đã có dịp giới thiệu trong một bài viết trước đây) tổ chức. Tuy nhiên, đúng hôm 20/11 tôi lại có việc gấp phải hoàn thành sau chuyến về Việt nam đột xuất vì việc gia đình, nên hôm nay mới gửi bài được. Hy vọng là những bông hoa mà các thầy cô blogger Trỗi được nhận trong dịp này vẫn còn tươi và vài dòng tri ân của tôi đến các thầy cô giáo của mình vẫn nhận được sự đồng cảm của bạn bè cùng thế hệ.
THƯ GỬI THẦY GIÁO CŨ
Thưa thầy,
Chắc thầy chẳng còn nhớ tên em
Một học sinh bình thường của thời chống Mỹ
Dép cao su, bộ áo quần giản dị
Mũ rơm trên đầu, túi thuốc ngang hông
Lớp học trống trơn, nằm nép ở ven rừng
Dưới chân bàn dọc ngang hào trú ẩn
Tất cả đễu xanh và một vầng sáng nhỏ
Khăn quàng đỏ rất nhiều trên vai học sinh
Cái ngày ấy em nghĩ thật giản đơn
Đi sơ tán cũng chỉ vì đi học
Môn học không nhiều nhưng rất nhiều mơ ước
Với rất nhiều những dự cảm không tên
Mỗi một bến qua, hành trang lại nặng hơn
Ngoài kiến thức là bạn bè còn, mất
Những chuyến tàu ngược chiều về hai đầu đất nước
Người cầm súng vào nam, người du học phương xa
Chỉ vẫn thầy ở lại với bến xưa
Qua 20, 30 năm những ai về thăm lại
Nếu chúng em khác nhiều, xin thầy thứ lỗi
Cuộc sống có nhiều điều không giống ước mơ
Còn riêng em, em cũng đi học xa
Được ngồi trong giảng đường đầy ánh sáng
Nhưng ngọn đèn dầu ngày xưa, không được quyền quá sáng
Vẫn mãi là ngọn đèn không thể tắt trong em
Em cũng dạy học trò ở những lớp cao hơn
Với những điều có lẽ thầy chưa từng đọc
Nhưng thầy hãy tin, có một điều không bao giờ mất được
Cách thầy dạy chúng em biết mơ ước thành Người
20/11/1997
EGK9
Cảm ơn Thu nhiều lắm! Là người thầy chỉ 15 năm nhưng thực sự xúc động về những gì Thu viết về người thầy! Đi khắp miền Tổ quốc anh vẫn gặp học trò của mình, họ rất tài năng và đầy tình cảm như xưa.
Trả lờiXóaCám ơn bạn cho chúng tôi nhớ về kỷ niệm xưa.
Trả lờiXóaCám ơn EGk9, quả đúng là như thế, cảm nhận về cuộc đời, với các thầy.
Trả lờiXóaCảm xúc biết ơn thày cô của EGK9 đã nói giúp những suy nghĩ của chúng tôi về các thày cô. Cảm ơn!
Trả lờiXóaMỗi một bến qua, hành trang lại nặng hơn
Trả lờiXóaNgoài kiến thức là bạn bè còn, mất
Những chuyến tàu ngược chiều về hai đầu đất nước
Người cầm súng vào nam, người du học phương xa
Chỉ vẫn thầy ở lại với bến xưa
.....
Cảm ơn EGK9 về bài thơ.