Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2008

Nhắn 4SG!

Trong bài “ Chuyện của bạn tôi” của Đỗ Nghĩa đăng vào ngày 12/7/2008 có một nhận xét nhắn gửi pác 4SG, vì bài đã “trôi sâu” xuống nên có lẽ 4SG không biết. Đăng lên đây để pác 4SG nhận “tin nhắn” này.

Nặc danhNặc danh nói...

Tôi có người bạn thân học Trường Nguyễn Văn Trỗi. Bạn tôi thường mail hoặc chat với tôi.
Bạn tôi rất tự hào về mái Trường của các bạn.
Hôm nọ, chắc có chuyện gì "bức xúc", bạn tôi bảo tôi hãy vào trang web của các bạn và đọc bài "Chuyện của bạn tôi" của "độc giả" Đỗ Nghĩa.
Tôi đọc và cũng thấy đồng cảm với các bạn. Tuy nhiên tôi muốn kể với các bạn một câu chuyện với mong muốn để các bạn hãy chịu khó nhìn cho "thoáng",đừng trách cứ ai và cũng đừng quá "thông cảm" với bạn 4SG của các bạn. Các bạn nghe tôi kể này!
Tôi cũng sống ở 01 phố cong queo, hiếm có của Hà Nội. Chắc là phố cong queo đứng vào bậc "NHỊ" của Hà Nội. Một hôm, tôi ốm, nằm nhà. Chuông nhà tôi "đi đời nhà ma" từ lâu rồi. Mặc dù vậy, chồng tôi không thay hoặc sửa vì nghĩ rằng các "người bạn lớn của loài người" sẽ có trách nhiệm take care of. Tôi thấy "các bạn tôi" làm dữ quá. Tôi đành phải ra khỏi giường. Nhìn từ tầng 2 xuống thấy 01 cụ già râu tóc bạc phơ. Chợt nghĩ rằng, chắc là bạn của dì ruột tôi (đã 84 tuổi, sống gần kề nhà tôi). Tôi gọi điện sang nhà dì tôi và yêu cầu chị giúp việc sang mời "cụ" quá bộ sang bên đó. Buổi tối, như thường lệ, tôi "thỉnh an" dì tôi (mẹ tôi mất rồi mà, còn mỗi dì thôi). Tôi hỏi dì:"Dì Hai ơi, khi nãy bác nào tới thăm dì đấy?". Dì tôi trả lời:"Đâu có ai đâu con! Ông cụ nào ấy chứ!".
Các bạn có đang nghe tôi kể chuyện không đấy? Nếu nghe rồi thì hãy an ủi và khuyên bạn 4SG có thể bạn cũng đã từng là người khách đó. Và nếu vậy thì đừng giận ai đó nữa và hãy tự xem lại "dung nhan" của mình và giận mình trước đi đã nhé! Xin chào các bạn. Có chuyện gì hay thì kể cho tôi nghe với nhé!

06:41 Ngày 19 tháng 7 năm 2008

10 nhận xét:

  1. Bạn gái đã lên tiếng rồi. Cám ơn bạn rấi nhìu.
    Mong vẫn còn dịp nghe tiếng hát trong vắt của cánh chim Sơn ca Trường Trỗi.

    4SG

    Trả lờiXóa
  2. Tôi đọc và rất thích câu chuyện nhỏ của bạn. Hình như nó là một dấu chấm lửng để cho mình suy nghĩ và nó cũng là quà tặng của cuộc sống.
    Tuy nhiên Tư bạn tôi khg giận đâu, chỉ hơi buồn một tý.
    Và mạn phép xin sửa là "con phố cong cong" cho dễ thương hơn là cong queo. Được khg bạn?

    Trả lờiXóa
  3. A Tư à!có bao giờ miệng anh lẩm nhẩm hát :" Tưởng rằng đã quên..."

    -Xin lỗi,tôi ko muốn nói ra vì rất có thể làm tổn thương đến ai đó...Thôi thì đành trách thời gian vậy.Sao mà qua mau,thoáng chốc đã bạc đầu...!

    Trả lờiXóa
  4. Tư à,lần sau nếu đến cái phố "cong queo" đó thì cạo trọc như VH hay TQ may ra tình thế có thể khác.
    KV.K7

    Trả lờiXóa
  5. Dung nhan là của cha me và tạo hóa ban tặng đồng thời cũng do mình sang sửa mà nên , sao lại trách điều đó . Nhưng theo tôi " dung nhan " trong tâm hồn thì phải tu sửa từ hồi còn " mặc quần thủng đit " nhá . Xin 1 ly rượu nữa nào :))))

    Trả lờiXóa
  6. Ối Giời! Thế mà tôi mãi mới nghĩ ra đây là hình ảnh Tư tôi 30 năm sau sẽ ra thăm Hà Nội, sẽ đi trên con phố cong cong, đứng trước khuôn nhà với một đàn "bạn tôi" đang làm dữ và lại nghĩ "chắc vô lộn nhà".
    Nếu đây là người ấy thì chắc chắn Tư tôi buồn thật rồi.

    Trả lờiXóa
  7. Sao lại buồn!!! Tính vô thường của cuộc sống là như dzậy mờ. Nếu ko phải như dzậy, mới kinh hãi chớ!!! Người ta hay nói, thời tòan cầu hòa, trái đất nhỏ như cái làng. Thật ra nhưng nó vẫn đủ chổ cho mọi nỗi niềm buồn vui của cõi Ta Bà này.

    4 SG

    Trả lờiXóa
  8. Mới ngồi chung với TưSG và "Hờ Mờ" về. Câu chuyện giữa ba tên vẫn chưa thoát ra hết. Nổi hứng thơ thẩn viết cho Tư thất ngôn bát cú đây, nếu có coi cười khà miếng rồi ngủ:
    Lâu lâu mới uống một bữa say
    Trà rượu lai rai đủ mỗi ngày
    Cuộc sống may mắn hơn nhiều bạn
    Chẳng được cùng chung ly rượu cay.

    Tư ơi ta bảo với Tư này
    Tuổi già thêm bạn mới là hay
    Buồn thương giận dỗi mau quên lắm
    Thưởng bạn một ly trắng đêm nay!

    Trả lờiXóa
  9. Cám ơn ĐN. Hẹn bữa nào tới tệ "Phủ" uống đế loại 1. Pác nào thích thì theo ĐN.
    Pa da lút ta.

    4 SG

    Trả lờiXóa
  10. Trong tận đáy...lòng của mỗi người đều có 1 chút gì đó rất trong trắng, ngây thơ và đôi phần trẻ con cho dù tuổi tác có thay đổi, cho dù cuộc đời có đắng cay. Hãy cố giữ lấy "nó", đừng làm tổn thương "nó" và nhất là hãy tôn trọng "cái đó" của người khác, nếu muốn người khác tôn trọng "cái đó" của mình.
    Vài câu triết lý "triết toán" bậy bạ, AE muốn hiểu sao thì tùy "nhân tâm mạng mỡ" của mỗi người.

    HMK6

    Trả lờiXóa

Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!