Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009

QUÂN SỬ DU KÝ

Thật thật, giả giả chẳng biết đằng nào mà lần, mạng là thế giới ảo nhưng chẳng ai dám bảo nó không thật. Vào mạng ảo, tôi lại có nhiều bạn thật, thật đến bao nhiêu và thật như thế nào thì còn phải kiểm chứng.

Nhóm CCB chúng tôi thử du Nam một chuyến theo những thông tin trên mạng Quân sử xem thực hư thế nào??? Thăm những người bạn trên mạng, bạn chít chát mà các bậc cha chú vẫn hay la mắng con cái mình mỗi khi chúng ngồi ôm bàn phím. Thật là sìtin quá phải không các bác, cũng bởi thế loạt bài này tôi viết pha giọng Quân sử ký chút xíu có gì chưa phải mong các bác lượng thứ.

GHÉ QUI NHƠN
Qui Nhơn là quê của Đại trưởng trinh sát Võ Văn Hà ( một thành viên QS) nhưng hiện nay đã định cư ở Đồng Nai nên anh em chúng tôi không có ý giao lưu quân sử ở đây. Baogt có công chuyện với sở giao thông, tôi ( Phong Quảng) và Trung sĩ 1 mỗi người đều có nỗi niền riêng với quê hương đất võ.
Với Trung sĩ 1, dù không nói, nhưng tôi biết trong con người lãng tử tài hoa này thuộc không sót bài thơ nào của Hàn Mạc Tử. Vậy mà Qui Nhơn với Trung Sĩ chỉ là hình ảnh ngọn núi tím mờ dưới ánh trăng nơi sân ga hơn 30 năm trước.
"Hôm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi
Ta nhớ mình ta thương đứt ruột
Gió làm nên tội buổi chia phôi"
Hàn Mạc Tử
Không biết tâm sự này của thi sĩ họ Hàn có nói thay được tâm tư chàng lính trẻ Hà Thành năm nào, khi đoàn tàu quân sự rời ga Qui Nhơn lao tiếp về phía Nam như một cơn lốc đưa anh vào những trận đánh khốc liệt miền biên cương. Thật buồn và tiếc cho Trung Sĩ ngày đó chưa kịp gặp đã chia xa đất, người Bình Định, nhưng đổi lại chàng trai Hà Thành năm ấy đem đến cho chúng ta những dòng hồi ức sống động của người lính về mặt trận “ Biên giới Tây Nam “. Và hôm nay sau 30 năm lỡ hẹn gặp lại …Anh lính xưa nay đầu đã điểm bạc, mới đến lại Qui Nhơn chắc phải nhiều tâm tư lắm lắm.
Tôi đến Qui Nhơn lần này cũng mong gặp lại mấy người bạn Trỗi, một mối liên hệ tin cậy nhưng bung lung. Gần 40 năm rồi chứ ít gì, thú thực nếu đi ngoài đường có vô tình gặp nhau thì chẳng thể nhận ra nhau., còn ngồi bên nhau chỉ nhắc :” Tao là trỗi K..” là thân thiện, là tin cậy , Trỗi nó thế !
Tối đầu ở Qui Nhơn mưa và gió, nghe có thằng Trỗi K7 mới vô là bác Nhất Trung đến liền, tôi thật sự cảm động vì trước đó anh chưa thể nhớ và hình dung ra tôi. Tối đó, biển mưa gió lớn, bác Nhất Trung vẫn đầu trò cuộc nhậu với những câu chuyện hài bất tận làm người trong bàn sặc bia ra cả đường mũi, người ngoài bàn và các cháu phục vụ cứ ôm bụng phì cười. Cuộc vui kéo dài tới khuya chưa muốn dứt.
Hôm sau Anh Trung đưa chúng tôi đi thăm nhà Chinh cùng K7 với tôi. Nhà Chinh kinh doanh lốp xe hơi, cả tầng 1 là cửa hàng chất đầy lốp xe các loại nhưng bố trí rất khoa học, gọn gàng. Anh bạn còn kiêm nghề sưu tầm đồ quân sự cổ. Trong nhà trang trí nào cây nhiệt đới, xẻng Mỹ , thùng đại liên, lựu đạn M26, súng côn Rulo…Ngay cả bình khí ném bơm lốp xe của bạn mình cũng có 1 không 2, được làm từ hai quả bom 250kg. Chẳng thế mà nhà quay phim Phạm Việt Thanh đi qua phải dừng lại …xin ghi hình.
Để ý thấy một túi nilon trong có dòng chữ :” Võng chiến sĩ QGP từ tháng 4/72 đến tháng 4/1975 ”. Hỏi ra mới biết tấm võng theo bạn suốt các trận đánh từ 1972 đến Ban Mê Thuột, đến Dầu Giây và đến ngày toàn thắng 30/4/75. Chinh là lính trinh sát trung đoàn 95B, f 325, QĐ2. Cùng trung đoàn với các anh Lê Bình, Cường Mèo, Doanh Mán, Lê Minh chốt giữ thành cổ Quảng Trị cho đến ngày cuối cùng 16/9/1972.
Chúng tôi ngồi bên nhau ôn lại chuyện Quảng Trị, tôi chợt nhớ chuyện trinh sát f325 qua hồi ức của người lính sinh viên Tiến Tài do EGK9 tặng. Tôi hỏi Chinh về trinh sát sư đoàn 325 thì Chinh đều biết . Té ra cậu ấy đã từng là học viên lớp bổ túc trinh sát do tác giả cuốn hồi ức và Lê Minh K5 Trưỡng Trỗi dạy năm 1973 tại Quảng Trị, thế mà họ không nhận ra nhau. Lúc ấy mà hai ông cùng vỗ ngực tao trỗi thì đâu đến nỗi nhỉ.
Cũng lại là Chinh, một thành viên trong nhóm trinh sát “ luồn sâu” A74 không may đó. Tôi xin trích dẫn mấy dòng trong “ Nhật Ký viết lại” của Nguyễn Tiến Tài_Nhà xuất bản Hội nhà văn_27/6/2008.
Ngày 5/1/1974, anh Ngơi và Hồ Bảo lên sư bộ nhận lệnh. Chiều về nhóm “luồn sâu” họp khẩn cấp nghe phổ biến :
1_ Tư lệnh trưởng sư đoàn , ông Duy Sơn, chính thức giao nhiệm vụ và đặt mật danh cho nhóm trinh sát là A74, do Hồ Bảo là trưởng nhóm, tôi là phó, anh Ngơi trực tiếp theo dõi và chỉ đạo.
2_ Sáng 7/1 được ấn định là giờ xuất kích của A74, xe ô tô của sư đoàn sẽ đưa đến một vị trí trên chiến tuyến miền Tây.
3_ Nhiệm vụ chi tiết sẽ được anh Ngơi phổ biến tai điểm xuất phát trên miền Tây.
……
Đi cùng A74, ngoài anh Ngơi, còn có một vài chiến sĩ, hoạc có vai trò dự bị, hoạc để hỗ trợ, đó là các trinh sát Hoạch, Chinh, Ngac, trinh sát thông tin Thứ và ytá Tất.
…….
Cả Bảo và tôi đã lăn lộn với Quảng Trị khá nhiều, hết miền đông lại miền Tây, nhưng đay là lần đầu tiên chúng tôi cùng đi với nhau. Hai đứa đang huyên thuyên với nhau thì thấy xe của chúng tôi bị trơn, trườn ra mép đường. Ầm, ầm ầm. Cây cối, đất đá.Xe lật lăn xuống vực sâu hoán hút. Quay cuông, chới với. Ngay sau đó tôi không nhìn được gì nữa.Sờ soạng quanh người thấy đất đá ,cây cỏ. Mình đã văng ra khỏi xe. Sờ lên mặt thấy ướt nhầy, mùi tanh và vị mặn của máu lẫn với đất đá và lá cây. Hết tiếng đổ vỡ đến tiếng í ới rên rỉ. Tiếng những đồng đội của tôi, tiếng người lạ, tiếng ai đó rất gần tôi : Ngạc hy sinh rồi, bị vỡ ngực. Càng sau càng có tiếng nhiều người, có cả tiếng con gái , giọng Quảng Trị.
Lần đó Chinh bị thương nhẹ và là người bắn AK báo hiệu cấp cứu. Ôi ! 35 năm rồi còn gì, Chinh cứ tí lại nhắc tôi nhớ tìm cho số liên lạc của anh Tài, người dạy Chinh về cảnh đồ mà họ xa nhau từ lần bị thương đó, tôi hiểu điều gì đang diễn ra trong bạn, tưởng đã yên ắng qua đi, hôm nay bừng ùa về trỗi dạy nỗi nhớ đồng đội…
Hôm này ngồi đọc lại “nhật ký viết lại’ tôi lại mừng khi thấy tấm hình của nhóm trinh sát A74 chụp ngày 6/1/1974 , có Chinh . Điện thoại báo và cho số điện thoại anh Tài, cậu ấy vui quá.
( Còn tiếp)

13 nhận xét:

  1. Hình 3 anh em đứng bên cái phông, quả là có một không hai.
    HCQuang

    Trả lờiXóa
  2. Hay!!!
    Được QSVN tập huấn rồi có khác!!

    4 SG

    Trả lờiXóa
  3. Thế thì phải gửi cho Chinh một cuốn "Nhật ký viết lại" chứ, KV!
    EGK9

    Trả lờiXóa
  4. Nếu anh Tài hết, thi tớ gửi cho Chinh cuốn của cậu tặng nhé.
    KV.K7

    Trả lờiXóa
  5. Trước khi mợ nó sang "tây" làm Pà ngoại có gửi KV cho mình nhưng không quản lý được. Cứ đi xa thế thì cố đừng "hỏng" nhé !!!
    Thắng Bình

    Trả lờiXóa
  6. KV.nói đúng!mạng ảo,nhưng tình thật.Qua đó chúng ta đã gặp lại nhau và kết nối được nhiều bạn bè thật trên mọi miền đất nước.

    Trả lờiXóa
  7. KHAC VIET DI SANG BEN AY TRONG CHAU DI.

    Trả lờiXóa
  8. Thôi, thôi, tôi can. KV sợ "vạ mạng" lắm rồi đấy. Cho xin hai chữ bình yên nhỉ KV.

    Trả lờiXóa
  9. K7 có Chinh "đen", Chính "ngố", Chính "móm". Còn Chinh nào nữa ta ??? tk7

    Trả lờiXóa
  10. @KV: Tùy cậu thôi, bây giờ sách đã là của cậu rồi, tớ chả có quyền gì cả. Nhưng tớ nghĩ là chỗ anh Tài thể nào cũng còn sách, mà chắc Chinh cũng thích được tặng sách từ chính tác giả lại là đồng đội cũ.
    EGK9

    Trả lờiXóa
  11. Năm 2007 tôi có chuyến đi chơi đến Quy Nhơn. Được Thủy bều bố trí gặp gỡ với bạn Trỗi Quy Nhơn ở quán anh Tống. Hôm ấy có vợ chồng Thủy bều, vợ chồng Chinh, vợ chồng Cảnh và anh Tống (cơ sở của anh em k4 hay ghé mỗi lần ra). Ngồi với nhau không lâu vì còn mâm gia đình bên cạnh nên cũng chỉ nói chuyện thăm hỏi sơ sơ.

    Trả lờiXóa
  12. "ngay cả bình khí ném bơm lốp xe của bạn mình cũng có 1 không 2, được làm từ hai quả bom 250kg". Ngờ ngợ, ngắm kĩ, làm từ 4 quả đấy KV à. Mỗi cột 2 quả hàn đuôi lại với nhau.

    Trả lờiXóa
  13. Đúng là 4 quả đấu với nhau 2 quả một.
    KV.K7

    Trả lờiXóa

Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!