Và xin gởi bà con hình minh họa về sự khổng lồ của sinh vật biển dưới độ (rất) sâu, hình con mực dài 8 mét, nặng 250 kg bị chết dạt lên bờ biển Tasmanie - Úc, và hình con mực dài 9 mét đang bị cá nhà táng dở trò (chụp ngày 15/10/2010 bằng máy tự động phục kích dưới độ sâu từ một tới vài km).
Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011
Râu tôm - minh họa
Và xin gởi bà con hình minh họa về sự khổng lồ của sinh vật biển dưới độ (rất) sâu, hình con mực dài 8 mét, nặng 250 kg bị chết dạt lên bờ biển Tasmanie - Úc, và hình con mực dài 9 mét đang bị cá nhà táng dở trò (chụp ngày 15/10/2010 bằng máy tự động phục kích dưới độ sâu từ một tới vài km).
Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011
RÂU TÔM HÙM
Một số bài hát về bộ đội
LỜI TẠM BIỆT TRƯỚC LÚC LÊN ĐƯỜNG
Sáng tác: Vũ Trọng Hối
Trình bày: Tốp ca nam
Ngày ra đi, hướng biên cương, gió bấc tràn về lòng anh lạnh buốt.
Nòng súng thép, dáng câu thơ,
Ý thơ tuyệt hay là thơ Lý Thường Kiệt.
Lòng người Việt Nam nào đâu thích gì đạn bom
Ngọn nguồn đau thương trải qua nhiều rồi
Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
Trái tim Việt Nam, tình yêu cuộc sống.
Giặc dùng đạn bom thì ta giáng trả đạn bom
Quyết chiến thắng!
Cho hôm nay, cho con, cho cháu và cho khắp mọi miền.
Đời tuyệt đẹp, gió bát ngát, xanh xanh câu hát trời trong sáng tuyệt trần.
Ngày ra đi, hướng biên cương, có em tiễn đưa mà mắt lệ ướt.
Về đi em, nếu yêu nhau, hãy yêu rộng hơn cả non nước một thời.
Cầm bàn tay em nào anh nói gì nhiều đâu,
Cuộc đời thanh xuân là thôi nhé tạm biệt,
Dòng nước mắt, dù thiêng liêng, vẫn không làm cho giặc kia lùi bước.
Giặc dùng đạn bom thì ta giáng trả đạn bom
Quyết chiến thắng!
Cho hôm nay, cho con, cho cháu và cho khắp mọi miền.
Mùa quả ngọt, trái sẽ chín, anh đi em nhé vì chân lý ngời ngời.
CHÂN DUNG MỘT NGƯỜI BIỂU TÌNH BỊ BẮT
Ảnh: Nguyễn Lân Thắng |
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011
Chủ tịch nước bị mất tích!
Thạch thất nữa nè .
Thương hiệu nông sản Việt Nam đang bị tấn công?
Tư liệu
Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011
Xâm lấn kinh tế mới nguy hiểm
"Theo Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn, ngày 16 tháng 6 năm 2011 trên 90% gói thầu thuộc lĩnh vực khác nhau rơi vào tay Trung Quốc, thì việc “ngành năng lượng điện tại Việt Nam ngày một phụ thuộc vào Trung Quốc cũng không có gì làm lạ”. Phụ thuộc nghĩa là thế nào? Liệu có lúc nào các nhà máy điện do Trung Quốc xây có thể cùng ngưng chạy một lúc hay không? Chuyện rất khó xảy ra. Nhưng nếu người ta cố ý thì chuyện gì cũng có thể làm được"
Một Đời Người Một Rừng Cây
Trình bày: Trọng Tấn
Khi nghĩ về một đời người, tôi thường nghĩ về rừng cây
Khi nghĩ về một rừng cây, tôi thường nghĩ về nhiều người
Trẻ trung như cụm hoa hồng, hồn nhiên như là ánh lửa chiều hôm, khi gió về
Cây đã mọc từ thủa nào, trên đồi núi thật cằn khô
Cây có hiểu vì sao chim thường kéo về làm tổ
Và em như chùm lan mọc, từ những cành cổ thụ già nua
Và tôi vẫn nhớ hoài một lòai cây, sống gần nhau thân mới thẳng
Có một cây là có rừng, và rừng sẽ lên xanh, rừng giữ đất quê hương
Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai
Ai cũng một thời trẻ trai, cũng từng nghĩ về đời mình
Phải đâu may nhờ rủi chịu, phải đâu trong đục cũng đành
Phải không anh, phải không em?
Chân lý thuộc về mọi ngừời, không chịu sống đời nhỏ nhoi
Xin hát về bạn bè tôi, những người sống vì mọi người
Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011
Rỗi rãi thì đọc
"Thể hiện lòng yêu nước có nhiều cách. Thể hiện bằng lời nói, bằng những việc làm thiết thực, hiệu quả phù hợp với năng lực, và trong khuôn khổ pháp luật thì các hoạt động hô hào cũng là một cách nhưng lại không mang lại hiệu quả nhất. Không chỉ thế, những người có ý đồ xấu thường lợi dụng hình thức biểu tình, tụ tập đông người này (mà nhiều người tham gia thường nhẹ dạ, cả tin, không biết mình đang bị lợi dụng) để thực hiện những mưu đồ của họ... ".
Khảo sát văn bản của chính quyền
Thí vấn dư sở phạm hà tội ?
Tội tại vị dân tộc tận trung!
(Hồ Chí Minh)
Phạm tội gì đây, ta tự hỏi
Tội trung với nước, với dân à?
(Nam Trân dịch)
Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011
100 năm ngày sinh ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
Kỷ niệm ở Thanh Sơn-Phú Thọ
Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011
Tản mạn chuyện câu cá.
Hoài Phúc
Đọc bài “Câu cá hồi ở Alaska“. của bạn Minh Phượng, tôi nhớ là mình cũng có 2 lần đi câu cá ở Quế Lâm.
Lần thứ nhất đi cùng Bá Bình. Thật ra tôi chỉ là người đi theo. Mọi thứ đều do Bá Bình chuẩn bị. Điều tôi muốn nói ở đây là chiếc cần câu rất chi là quái dị, chắc chẳng ai có. Cần câu làm bằng cây thước kẻ. Dây là sợi giày cao cổ mà chúng ta hay đi hồi đó. Lưỡi làm từ cây đinh. Vị trí thả câu là nhánh sông con sát với trường Y Trung. Bằng cái cần câu kỳ quái ấy Bá Bình đã câu được một con cá quả khá to đang nuôi con. Đúng là “Cá Chuối đắm đuối vì con“.
Bàn về câu thành ngữ này, tôi xin dẫn sự tích như thế này:
Cá Chuối (cùng họ với cá Lóc ở miền Nam) sau khi "ấp" trứng nở ra một đàn con thì trở nên rất dữ. Trong thời gian "nghỉ hộ sản này" mấy anh như cá Cờ, Lòng tong hay Nhái bén ...mà vớ vẩn loanh quanh tổ là nó "bụp" chết tươi ngay...
Tương truyền,có con cá Chuối Mẹ sợ con đói, nhảy lên bờ nằm giả chết cho kiến bu vào, rồi lăn tòm xuống ao, đem theo cả lũ kiến làm mồi cho con(!). Nhưng có một lần, cá Mẹ nhảy lên bờ quá xa, cố chờ cho lũ kiến bu quanh nhiều đủ cho các con ăn; trưa mùa hè nắng như thiêu như đốt, cá Mẹ kiệt sức không còn đủ sức để nhảy trở lại hồ nữa, đành nằm chịu chết khô cho lũ kiến rỉa thịt (nên mới có thêm câu thành ngữ "Cá ăn kiến - kiến ăn cá" vậy).
Một lần khác, tôi đi câu cùng Nhân Chột. Chúng tôi phát hiện thấy một ao cá cách trường Y Trung khoảng một cây số. Mỗi thằng một cần. Cần câu lần này chính quy hơn nhiều, chỉ có lưỡi câu là phải uốn từ kim băng thôi.
Hôm đầu hai thằng câu được kha khá cá Trôi. Tại lưỡi câu tồi quá, còn không thì chúng tôi còn thu hoạch được hơn thế nhiều.
Hôm sau, quen mui bén mùi , hai thằng lại đi câu tiếp. Vừa mới giật được hai ba con, thì bỗng nhiên một đám “Trung Tàu“ đồng loạt đứng lên từ chổ nấp, la hét om xòm, bao vây chúng tôi. Y như cảnh dân da trắng bị lạc vào các bộ tộc da đỏ hay da đen trong bộ các phim nói đến các vùng Amazon hay châu Phi từ đầu thế kỷ trước. Hai thằng sợ quá, bỏ cần câu, cắm đầu cắm cổ bỏ chạy. Chẳng hiểu lúc đó Nhân Chột nghĩ gì mà vừa chạy, vừa quay đầu lại nói: “Nỉ hảo, Ní hảo ..“. Mấy ông Trung Tàu điên lên, đuổi càng rát. Trên đường có một người phụ nữ đang cuốc đất. Nghe thấy mấy người kia hô hoán, bà ta chạy xộc ra, giơ cuốc chặn chúng tôi lại. Trong phút hiểm nghèo ấy Nhân Chột lại: “Nỉ hảo!“. Bà ta đứng sững lại. Không có từ nào có thể miêu tả được vẻ mặt của bà ta lúc ấy. Sửng sốt? Ngơ ngác? Hơn thế nhiều. Tích tắc ấy đã cứu thoát chúng tôi.
Chạy vòng vèo qua mấy lò gạch, chúng tôi thoát về đến trường.
Nói đến lò gạch, tôi lại nhớ có lần mấy thằng ăn cắp gà của nhà bếp mang lên đó luộc. Được một lúc mấy người công nhân làm gạch cứ chỉ chỉ vào nồi gà nói : “Shủ lơ! Shủ lơ!“ Chẳng hiểu họ nói gì, mấy thằng cứ gật gật. Ba tháng sau, khi sang trường mới tôi mới dám hỏi thầy Hô dạy Trung văn. “Shủ lơ“ là gì ? Thầy nói: “Chín rồi“
Lạm bàn về mấy câu ngoại ngữ thì thế này:
Có con mèo đuổi một con chuột. Con chuột chui xuống hang. Con mèo không bắt được. Loay hoay trước cử hang một lúc, nó bắt chước tiếng gà gáy. Chuột nghe, tưởng mèo đã bỏ đi. Nó chui ra, lập tức bị mèo vồ ăn thịt. Ăn xong, mèo vừa liếm mép vừa nghĩ : “Biết ngoại ngữ cũng lợi thật”.
H.P.
TÀI CHÍNH QUỸ KHUYẾN HỌC K7 Sg
Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011
Độc giả BBC nói tới các vấn đề 'nóng' ở Việt Nam
Chuyện về Bauxite
TKV kiến nghị lấy ngân sách làm đường chở bauxite
Quốc lộ 20, nơi các đoàn xe chở bauxite sẽ đi qua. Ảnh: HTD |
Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011
Tâm tư của một anh "bộ đội Cụ Hồ"
Vậy là tôi đã bị "thuyết phục" không phải vì lời nói mà chính là tấm lòng nhiệt huyết của ông lão đang nhờ cậy chẳng qua vì không thành thạo internet!
Dưới đây là nguyên văn những gì ông viết trong 2 trang giấy đó. ...
Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011
Quyền biểu tình của công dân
Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011
Sản phẩm không đạt...hạ tiêu chuẩn.
" Dự án nhà máy DAP Đình Vũ là dự án nhóm A do Thủ tướng Chính phủ quyết định đầu tư, với mức đầu tư hơn 172,3 triệu USD, công suất 330.000 tấn/năm. Nhà máy được khởi công ngày 27.7.2003, ký hợp đồng EPC* từ năm 2005. Ngày 11.4.2009, dự án đã cho ra mẻ sản phẩm phân bón đầu tiên, nhưng việc nghiệm thu và bàn giao nhà máy đến nay vẫn chưa hoàn tất." ĐỌC TIẾP
*EPC: là gói thầu bao gồm toàn bộ các công việc thiết kế, cung cấp thiết bị, vật tư và xây lắp
Lại chuyện biểu tình
Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011
Thạch Thất lần thứ nhất.
Đố
Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011
Mời tham gia Google+
Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011
NGƯỜI MỌC ĐUÔI
Tin vui - bất ngờ!
Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011
Vu Lan 2011-Đà Nẵng-Quảng Nam
Phố cổ Hội An đất Quảng Nam
Một phụ huynh Trỗi K7 được tôn phong làm Thành hoàng làng!
Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2011
Nhân lễ Vu lan - Những thằng già nhớ mẹ
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan
Ừ, nếu giọt lệ già này mà nhớ mẹ, thì ray rứt biết chừng nào!
Tin buồn
Trình quét virus cho Ubuntu
Bị vạ lây.
Đúng là củ "banana"!
Đừng đợi .
Đừng đợi thấy một nụ cười rồi mới mỉm cười lại .
Đừng đợi đến khi được yêu thương rồi mới yêu thương lại .
Đừng đợi đến khi cô đơn rồi mới nhận thấy giá trị của tình nhân ái .
Đừng đợi có một công việc thật vừa ý rồi mới bắt đầu làm việc .
Đừng đợi đến khi có thật nhiều rồi mới sẻ chia đôi chút .
Đừng đợi đến khi vấp ngã rồi mới nhận thấy những lời khuyên .
Đừng đợi đến khi có thời gian rồi mới rèn luyện bản thân .
Đừng đợi đến khi người khác buồn lòng rồi mới nói lời xin lỗi .
...Và đừng đợi khi tôi cần comment ( quá cần luôn ) , bạn mới comment .
Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011
PN&HĐ: Lợi ích quốc gia, cây gậy và…lợi ích nhóm
Thứ Năm, 11 tháng 8, 2011
Ơ ! Quả mơ .
Các bạn xem tại đây.
Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011
Ngộ chữ .
- Bố ngồi suốt ngày bên máy tính nhưng bố có gõ được bao nhiêu đâu . Cả sáng con theo dõi thấy bố gõ chưa đầy trang . Hình như bố thiếu chữ ?
- Không con ạ . Bố đang bị ngộ chữ .
Chuyện thằng em .
- Hôm nay em sẽ làm một con đề cho bọn nó biết tay .
Ơ cái thằng ! Tự dưng lại nổi máu cờ bạc . Không biết rồi ai biết tay ai . Mình nghĩ .
- Hôm qua em mơ thấy con rắn nó quấn quanh cổ em .
Ôi giời ! Mơ thế mà cũng kể . Mơ thế thì anh đã từng mơ tỷ lần .
- Nhưng mà thày bói nói hôm nay em có lộc , mà lộc lớn đấy .
Thấy nó có vẻ tin tưởng lắm .
- Chẳng may trúng thì sao ? Mình hỏi trêu nó .
- Đầu tiên em sẽ đưa vợ con đi du lịch , về sẽ mua ...
Tóm lại là một viễn cảnh tuyệt vời .
Mà nó trúng thật , trúng to là khác . Nó gọi điện cho mình mà hét lên :
- Em trúng rồi . Giỏi , giỏi thật , tiên sư anh ... thày bói .
Thôi thì nó có lộc cũng mừng cho nó .
Khoảng hai tuần sau mình gặp lại nó . Dáng vẻ mệt mỏi nó kể lại mọi diễn biến . Từ khi trúng đề và xổ số nó phải chi rất nhiều tiền . Bạn bè , anh em họ hàng lũ lượt đến xin hay vay tiền vợ chồng nó . Ngay cả bà bán nước ngoài ngõ cũng hỏi vay mấy trăm để mua thêm hàng . Hắn hiểu rằng người ta vay hắn thì có bao giờ trả . Tiền cờ bạc mà . Bây giờ không còn bao nhiêu . Ngay cả đi du lịch nó cũng không đi được vì phải đi trốn .
Nó than rằng : Lúc này nó còn khổ hơn lúc trước nhiều vì có quá nhiều người ghét và ganh tỵ .
Thỉnh thoảng mọi người cũng nhìn thấy nó với dáng vẻ ủ rũ , mắt lúc nào cũng đảo như rang lạc , nhưng hễ gọi là nó lẩn như trạch .
Mình bỗng liên tưởng đến cảnh cả đàn thú lao vào con thú đã kiếm được miếng mồi để tranh cướp và xâu xé .
Nó nhìn mình buồn bã :
- Em ước gì được trở lại ngày xưa .
Ừ , thằng em cứ ước đi . Bây giờ là tháng 8 rồi .