Trời yên, biển lặng như mặt hồ, tàu chạy mất 1h15 phút thì tới Phú Quốc. Tới nơi đã có xe đợi sẵn, đưa đoàn chạy thẳng về quán quen. Chủ quán cũng làm ở cảng vụ Kiên giang, trực ở ngoài Phú Quốc. Do trực lâu quá (5 năm hơn) nên mở quán phục vụ bạn bè. Quán nằm cách cảng Bãi Vòng vài trăm mét, ngay bờ biển.
Chủ quán chiêu đãi khách món: Cá Nhám hấp, cồi Mai nướng, còn một món cá nấu ngót, cá gì quên mất rồi? Gan cá nhám dầm với mắm ớt cho mọi người cùng hưởng vì nó quá béo, quá ngon. Ăn xong, không về khách sạn ngay để nhận phòng, mà ghé qua nhà tù Phú Quốc tham quan . Nhà tù dùng để giam giữ tù binh Việt cộng.Nay hầu như không còn gì. Chúng tôi tới, thấy còn ngổn ngang phục dựng lại. Nghe nói hàng trăm tỷ? Chỉ có hai hiện vật đáng để tham quan là conec nhốt tù binh bị kỷ luật. Cái này chưa ghê vì bạn tôi hồi mới giải phóng cũng bị các thủ trưởng đơn vị kỷ luật nhốt trong đó vài ngày, có lẻ cũng từ đây mà ra? Hiện vật thứ 2 thì ngoài sức tưởng tượng. Tôi không thể hình dung ra làm sao mà con người lại chui được vô đó? Mà còn phải chịu đựng một thời gian dài như thế? Tấm bảng bên cạnh hiện vật ghi rõ, mặc dù lớp sơn đã có chỗ bị bong tróc: " Đây là một trong các chuồng cọp toàn dây kẽm gai. Chuồng cọp này ngoài trời, phân khu nào cũng có 2,3 cái. Loại nhốt 1 người và loại nhốt 3-5 người. Kích thước chuồng cọp rất đa dạng. Có loại tù nằm dưới đất cát, có loại tù phải nằm trên dây kẽm gai, có loại chỉ ngồi không nằm hoặc đứng được. Có loại chỉ ngồi lom khom, có loại chỉ đứng lom khom, không đứng thẳng được mà cũng không ngồi thẳng được, muốn ngồi phải ngồi trên dây kẽm gai. Tù nhân khi bị phạt nhốt vào chuồng cọp bọn giám thị bắt phải cởi hết quần áo dài, chỉ cho mặc quần cụt để phơi nắng., phơi sương hoặc phơi mưa suốt ngày đêm, mặc cho muỗi mòng hoành hành. Tù nhân chỉ được ăn một phần cơm rất ít với muối hoặc ăn lạt chứ không có thức ăn. Mỗi ngày được 1 hoặc 2 ca nước uống. Phải tiêu, tiểu tại chỗ. Những đêm lạnh cóng, chúng cho dội nước lên người ngồi chuồng cọp gọi là để "giải khát" cho cọp hoặc "rửa chuồng". Những ngày nóng nực chúng cho dội nước muối lên người gọi là "ướp" cho mau lên cân. Có khi chúng cho đốt lửa gần chuồng cọp để gợi cho cọp nhớ những trận cháy rừng ở Phú Quốc. Ngồi chuồng cọp vài ngày là toàn thân nạn nhân bị lột da. Nếu ngồi nhiều ngày da ngoài bị lột, lên da non,rồi da non lại bị cháy lại lột tiếp nhiều lần như thế. Có nhiều trường hợp tù nhân chết vì đói lạnh hoặc vì nắng thiêu đốt. Sau đó chúng bắt tù nhân khiêng xác đi chôn". Để có ngày hôm nay, bao nhiêu người lính đã hy sinh, bị quân thù đày đọa đến ngoài sức chịu đựng của con người. Tôi thì không cần nhiều ngày, chỉ 1 buổi là đã lột da rồi! Chỉ 15 phút là hết chỗ thăm quan, xem vài hình ảnh nữa là xong nhà tù. Chúng tôi ghé thăm tiếp trại bảo tồn chó Phú Quốc nói chung là không có gì để lôi cuốn khách tiêu tiền? Cái mà khách tiêu tiền nhiều nhất (bị bắt tiêu thì đúng hơn) là phòng khách sạn và dịch vụ thuê xe từ khách sạn ra sân bay. Khách sạn tôi ở là một khách sạn của quân khu 9 cỡ 3 sao,nhưng phòng thấp nhất hướng núi đã hơn 900 ngàn, hướng biển là 1 tr.5 ? Trong khi chúng tôi ở resort Hòn Trẹm phòng đẹp hơn nhiều, "view" nhìn ra biển chỉ có 55 USD, được giảm giá chỉ còn 40 usd. Chúng tôi nói đùa:1 sao cho giá phòng, 1 sao cho nhiều muỗi và 1 cho câu hỏi "tại sao". Thuê xe ra sân bay cách đó khoảng hơn 1 km giá 800 ngàn, hèn gì khách chỉ đến 1 lần, không có lần thứ 2? Các dịch vụ bãi tắm cũng thế! Phú Quốc còn lâu mới xứng tầm quốc tế. Đường xá đa phần là đường đất. Có lẽ người ta kéo ra Phú Quốc để chiếm đất bán lại khi có nhu cầu? Nghe nói Ban lãnh đạo tỉnh không có tiếng nói chung nên tỉnh Kiên giang vẫn mãi chưa đi lên được cho xứng với tầm của nó? Vẻ đẹp của Phú Quốc đã được nhiều người ca ngợi! Phú Quốc đang cần 1 vị tổng chỉ huy có tâm, có tầm, không thể ông nói gà bà nói vịt!
Tối, chúng tôi được nhà hàng Sáng Tươi nổi tiếng ở Phú Quốc chiêu đãi món đặc biệt: Dân đảo gọi là "nhau trâu", tất cả bọn tôi mới biết lần đầu. Được làm từ Hải quì vò tơi ra, ăn sần sật dòn, mềm như lá xách bò? Một món nữa phải ăn lén không có trong thực đơn vì bị cấm là bơi chèo con vích, ăn như ăn diềm Baba hấp. Món nữa là gà vườn nấu nấm tràm, ăn hơi đắng nhưng có hậu ngọt như uống trà vậy. Buổi tối ở đảo không có gì ngoài dịch vụ Karaoke và câu cá! Nên đi ngủ sớm. Mai chúng tôi về đất liền theo kế hoạch đi Cà mau luôn. (Còn nữa)
H 1:Cảng Bãi Vòng.
H 2:Bãi biển nhìn từ Quán ăn.
H 3:Chuồng cọp kẽm gai.
H 4:Nơi bảo tồn chó Phú quốc.
H 5:Bãi Sao ,một bãi tắm đẹp ở Phú quốc.
H 6:Bình minh trên đảo.
Chủ quán chiêu đãi khách món: Cá Nhám hấp, cồi Mai nướng, còn một món cá nấu ngót, cá gì quên mất rồi? Gan cá nhám dầm với mắm ớt cho mọi người cùng hưởng vì nó quá béo, quá ngon. Ăn xong, không về khách sạn ngay để nhận phòng, mà ghé qua nhà tù Phú Quốc tham quan . Nhà tù dùng để giam giữ tù binh Việt cộng.Nay hầu như không còn gì. Chúng tôi tới, thấy còn ngổn ngang phục dựng lại. Nghe nói hàng trăm tỷ? Chỉ có hai hiện vật đáng để tham quan là conec nhốt tù binh bị kỷ luật. Cái này chưa ghê vì bạn tôi hồi mới giải phóng cũng bị các thủ trưởng đơn vị kỷ luật nhốt trong đó vài ngày, có lẻ cũng từ đây mà ra? Hiện vật thứ 2 thì ngoài sức tưởng tượng. Tôi không thể hình dung ra làm sao mà con người lại chui được vô đó? Mà còn phải chịu đựng một thời gian dài như thế? Tấm bảng bên cạnh hiện vật ghi rõ, mặc dù lớp sơn đã có chỗ bị bong tróc: " Đây là một trong các chuồng cọp toàn dây kẽm gai. Chuồng cọp này ngoài trời, phân khu nào cũng có 2,3 cái. Loại nhốt 1 người và loại nhốt 3-5 người. Kích thước chuồng cọp rất đa dạng. Có loại tù nằm dưới đất cát, có loại tù phải nằm trên dây kẽm gai, có loại chỉ ngồi không nằm hoặc đứng được. Có loại chỉ ngồi lom khom, có loại chỉ đứng lom khom, không đứng thẳng được mà cũng không ngồi thẳng được, muốn ngồi phải ngồi trên dây kẽm gai. Tù nhân khi bị phạt nhốt vào chuồng cọp bọn giám thị bắt phải cởi hết quần áo dài, chỉ cho mặc quần cụt để phơi nắng., phơi sương hoặc phơi mưa suốt ngày đêm, mặc cho muỗi mòng hoành hành. Tù nhân chỉ được ăn một phần cơm rất ít với muối hoặc ăn lạt chứ không có thức ăn. Mỗi ngày được 1 hoặc 2 ca nước uống. Phải tiêu, tiểu tại chỗ. Những đêm lạnh cóng, chúng cho dội nước lên người ngồi chuồng cọp gọi là để "giải khát" cho cọp hoặc "rửa chuồng". Những ngày nóng nực chúng cho dội nước muối lên người gọi là "ướp" cho mau lên cân. Có khi chúng cho đốt lửa gần chuồng cọp để gợi cho cọp nhớ những trận cháy rừng ở Phú Quốc. Ngồi chuồng cọp vài ngày là toàn thân nạn nhân bị lột da. Nếu ngồi nhiều ngày da ngoài bị lột, lên da non,rồi da non lại bị cháy lại lột tiếp nhiều lần như thế. Có nhiều trường hợp tù nhân chết vì đói lạnh hoặc vì nắng thiêu đốt. Sau đó chúng bắt tù nhân khiêng xác đi chôn". Để có ngày hôm nay, bao nhiêu người lính đã hy sinh, bị quân thù đày đọa đến ngoài sức chịu đựng của con người. Tôi thì không cần nhiều ngày, chỉ 1 buổi là đã lột da rồi! Chỉ 15 phút là hết chỗ thăm quan, xem vài hình ảnh nữa là xong nhà tù. Chúng tôi ghé thăm tiếp trại bảo tồn chó Phú Quốc nói chung là không có gì để lôi cuốn khách tiêu tiền? Cái mà khách tiêu tiền nhiều nhất (bị bắt tiêu thì đúng hơn) là phòng khách sạn và dịch vụ thuê xe từ khách sạn ra sân bay. Khách sạn tôi ở là một khách sạn của quân khu 9 cỡ 3 sao,nhưng phòng thấp nhất hướng núi đã hơn 900 ngàn, hướng biển là 1 tr.5 ? Trong khi chúng tôi ở resort Hòn Trẹm phòng đẹp hơn nhiều, "view" nhìn ra biển chỉ có 55 USD, được giảm giá chỉ còn 40 usd. Chúng tôi nói đùa:1 sao cho giá phòng, 1 sao cho nhiều muỗi và 1 cho câu hỏi "tại sao". Thuê xe ra sân bay cách đó khoảng hơn 1 km giá 800 ngàn, hèn gì khách chỉ đến 1 lần, không có lần thứ 2? Các dịch vụ bãi tắm cũng thế! Phú Quốc còn lâu mới xứng tầm quốc tế. Đường xá đa phần là đường đất. Có lẽ người ta kéo ra Phú Quốc để chiếm đất bán lại khi có nhu cầu? Nghe nói Ban lãnh đạo tỉnh không có tiếng nói chung nên tỉnh Kiên giang vẫn mãi chưa đi lên được cho xứng với tầm của nó? Vẻ đẹp của Phú Quốc đã được nhiều người ca ngợi! Phú Quốc đang cần 1 vị tổng chỉ huy có tâm, có tầm, không thể ông nói gà bà nói vịt!
Tối, chúng tôi được nhà hàng Sáng Tươi nổi tiếng ở Phú Quốc chiêu đãi món đặc biệt: Dân đảo gọi là "nhau trâu", tất cả bọn tôi mới biết lần đầu. Được làm từ Hải quì vò tơi ra, ăn sần sật dòn, mềm như lá xách bò? Một món nữa phải ăn lén không có trong thực đơn vì bị cấm là bơi chèo con vích, ăn như ăn diềm Baba hấp. Món nữa là gà vườn nấu nấm tràm, ăn hơi đắng nhưng có hậu ngọt như uống trà vậy. Buổi tối ở đảo không có gì ngoài dịch vụ Karaoke và câu cá! Nên đi ngủ sớm. Mai chúng tôi về đất liền theo kế hoạch đi Cà mau luôn. (Còn nữa)
H 1:Cảng Bãi Vòng.
H 2:Bãi biển nhìn từ Quán ăn.
H 3:Chuồng cọp kẽm gai.
H 4:Nơi bảo tồn chó Phú quốc.
H 5:Bãi Sao ,một bãi tắm đẹp ở Phú quốc.
H 6:Bình minh trên đảo.
Kiên giang là địa phương quán quân về chuyện đấu đá. Nhân sự thay như thay áo. Từ 1987 tới nay đã qua 6 đời Bí thư. Nhờ dzậy chúng ta mới có anh 3 (lại anh 3) là TT.
Trả lờiXóaCác pác có biết tại sao không? Có một thời cùng lúc, trong Thường vụ Tỉnh ủy, có 5 ông nguyên là Bí thư tỉnh ủy. Dzậy thì chịu sao thấu!!!
Tếu táo cho dzui!!
4 SG
Nhà tù Phú Quốc được dựng lại, không còn di tích. Năm tôi đến thăm mọi thứ còn mới tinh, bó kẽm gai kia còn màu xanh lét.
Trả lờiXóaPhạt ngồi conec là bài kỉ luật trong nội bộ quân đội ngụy và Mỹ, độ gian khổ không đáng bao nhiêu so với anh lồng dây thép gai dành cho tù nhân. Sau 1975 quân ta thỉnh thoảng có xài.
Trả lờiXóaPhạt conec của quân đội họ ít nhất phải kéo từ sáng tới tối để nắng nó nướng conec thì mới đủ "đô" chứ thời gian ít hơn là không đạt "yêu cầu huấn luyện".
Có 2 cấp độ phạt: nếu cửa conec đóng hờ thì "không đáng là bao", nhưng nếu đóng kín hoàn toàn (trừ lỗ thoát khí) thì gay go to, người yếu có khi chỉ 30phút là bị choáng.
Tôi chưa ngồi conec bao giờ mà cũng chưa phạt ai bao giờ, nhưng qua anh em "nhân viên Z" kể lại mà biết thôi.
HCQuang
Nghỉ hưu như Đạt thế này thì tuyệt thật!
Trả lờiXóa