Mõ trưởng K7 cười tươi quá!Không hiểu hắn có lên được chức cụ Lý (Tướng) không nhỉ?
Wow!Nhiều huân chương quá,chắc mượn của Cụ khốt?
Lối cũ ta về...!
Câp bậc gì thế nhỉ?Chắc Thống chế đang phê...!
Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010
K phụ huynh?
Nhìn hình đội “đồng ca” của k4 có 1 bác già đứng giữa đang cùng hát bài “Tiểu đoàn 307”. Đó là chú Sinh, trước kia là cán bộ TCCT trực tiếp theo dõi và giúp đỡ trường mình, đặc biệt là trong thời kỳ khó khăn ở QL. Chú cũng là phu huynh của “Phạm Vinh Quang khóa 6 mà thường gọi là Quang chày” (nguyên văn lời chú tự giới thiệu trong đại lễ 45 năm TP.HCM). Trong những dịp như thế này chú rất vui không chỉ vì gặp mặt con cháu mà còn gặp lại được các thầy của trường từng cùng chú làm việc mấy chục năm trước. Khi k4 hát đúng bài “tủ”, chú liền xung phong lên hát cùng con cháu liền!
Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010
Tin buồn mẹ Khắc Việt mất
Gia đình chúng tôi đau buồn báo tin: Mẹ của chúng tôi, bà Lê Thị Hảo, đã mất lúc 0 h 50' ngày 29/10/2010 tại Hà nội. Hưởng thọ 77 tuổi.
Lễ viếng tổ chức vào 7h00 sáng ngày 31/10/2010;
Lễ truy điệu vào hồi 8h45 cùng ngày, tại Nhà Tang lễ số 1, nhà Tang lễ Bệnh viện Bạch Mai.
Điện táng tại Đài Hóa Thân Hoàn Vũ, Văn Điển, Hà Nội.
Lễ truy điệu vào hồi 8h45 cùng ngày, tại Nhà Tang lễ số 1, nhà Tang lễ Bệnh viện Bạch Mai.
Điện táng tại Đài Hóa Thân Hoàn Vũ, Văn Điển, Hà Nội.
K7 và các bạn Trỗi tập trung viếng lúc 8h ngày 31/10/2010
Xin trân trọng báo tin.
Việt - Mỹ
Vài nét chấm phá trong ngày Hội truờng
Tìm được bạn cũ k8
Lưu Đức Hiền (trích ngang: trước ở B2 (đi theo khối TCCT), biệt danh Hiền "cồ", ở b2 ai cũng nhớ. Đi bộ đội sớm khi còn hs, cùng đơn vị Trần Quốc Thắng (sậy) b3 (01672047247) và a. Phạm Gia Lượng k5) sống ở Đức (tp Lauingen, gần Muních) vừa qua về thăm quê vợ Quảng Bình, hôm qua ở HN gọi điện hỏi thăm bạn bè NVT (nhớ nhiều bạn ở LNĐ: Thiết, PhQThắng, ĐLinh, ...). Gặp được bạn, dúi vào tay bản danh sách K8 HN, chỉ trang blog. Hắn nói ở bên đó vẫn liên lạc với Tiến (nháy) b1 ở tp Karlsruhe, Vũ Ch Liêm. Hôm nay hắn bay về Đức nên ko gặp các bạn được. Nhờ TQ Vinh bổ sung ảnh.
Mỗi tuần một bản nhạc hay
Il Divo- sự kết hợp tuyệt vời giữa Pop và Opera
"I believe in you"- IL Divo và Celine Dion trình bày
I BELIVE IN YOU
Lonely, the path you have chosen
A restless road, no turning back
One day you will find your light again
Don't you know?
Don't let go, be strong
Follow your heart
Let your love lead through the darkness
Back to a place you once knew
I believe, I believe, I believe in you
Follow your dreams
Be yourself an angel of kindness
There's nothing that you can not do
I believe, I believe, I believe in you
Đọc thêm về "I believe in you"
"Sự kết hợp giữa những giọng ca opera nổi tiếng với các ngôi sao ở thể loại nhạc khác Pop, Rock......đã được thực hiện rất nhiều nhưng có lẽ phong trào này được biết đến nhiều nhất ở những live show của “Pavarotti và những người bạn” nhằm quyên góp cho trẻ em tại các nước nghèo đói. Phải nói rằng, việc các giọng ca tenor như Pavarotti, Adrea Bocelli thể hiện các bài hát nhạc Pop theo phong cách opera đã khiến cho opera trở nên gần gũi với người nghe nhạc hơn. Và đã có rất nhiều ngôi sao opera trẻ như Josh Gorban, Russel Waston chọn bán opera làm phong cách biểu diễn của mình và Il Divo cũng là một ban nhạc được hình thành từ ý tưởng đưa phong cách bán opera đến với người nghe toàn thế giới.
Cái tên "Il Divo" được mọi người biết đến qua ca khúc Regressa A Mi (Unbreak my heart) ca khúc được trình bày trong Miss World. Và sự ra đời của Il Divo đã chứng minh, người nghe nhạc hiện nay không còn chú ý nhiều đến các boybands với những điệu nhảy bốc lửa mà thiên về chiều sâu hơn với thể loại nhạc bán opera.
Ý tưởng hình thành một ban nhạc pop/opera được hình thành khi Simon Cowell nghe Andrea Boccelli và Sarah Brigthman trình bày ca khúc”Con Te Partino” (tiếng Anh : Time to say goodbye). Ông nhận thấy phong cách trình bày bán opera thật hấp dẫn và tự hỏi “Tại sao không thành lập một ban nhạc theo phong cách bán opera, với cách ăn mặc trẻ trung và thể hiện các bài hát nhạc Pop bằng nhiều thứ tiếng”. Và việc tuyển chọn các thành viên của ban nhạc tương lai được tiến hành trong vòng 2 năm. Il Divo ra đời năm 2003 với 4 giọng ca trẻ xuất sắc từ 4 quốc gia khác nhau: David Miller- Giọng nam cao (USA), Carloss Marin- giọng nam trung (Tây Ban Nha), Urs Buhler- giọng nam cao(Thụy Sĩ), Sebastien Izambard (Pháp) Họ trình bày những ca khúc pop nổi tiếng nhưng theo phong cách cổ điển, bằng nhiều thứ tiếng khác nhau, chủ yếu là tiếng Anh, Ý và Tây Ban Nha. Với phong cách ăn mặc trẻ trung và ấn tượng, cùng giọng ca ngọt ngào, Il Divo đã làm cho không biết bao các fan nữ mê mệt"
Sưu tầm"I believe in you"- IL Divo và Celine Dion trình bày
I BELIVE IN YOU
Lonely, the path you have chosen
A restless road, no turning back
One day you will find your light again
Don't you know?
Don't let go, be strong
Follow your heart
Let your love lead through the darkness
Back to a place you once knew
I believe, I believe, I believe in you
Follow your dreams
Be yourself an angel of kindness
There's nothing that you can not do
I believe, I believe, I believe in you
Đọc thêm về "I believe in you"
Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010
HÀNH QUÂN LÊN AN MỸ
Quyết tâm trở lại An Mỹ sau hơn 40 năm, đội k6 hỗn hơp gồm Hà sái, cả Phát từ Hà Nội cùng với Hồng lồi và tôi – Hà mèo từ TP HCM cùng hành quân lên An Mỹ.
Sau khi thoát ra khỏi chốn “đô thị phồn hoa”, 4 anh em trên 1 chiếc xe hơi thẳng Đại Từ mà tiến. Đường xá rộng rãi, so với hồi lên trường bằng xe các Tổng cục thì đúng là “thiên đường” (đường trên trời). Tôi nhớ mấy bài trên blog “bán trời” của aHT viết có đường tắt ngắn hơn cả chục cây số tiết kiệm xăng và thời gian cho nhân dân nhiều triệu … xu, liền thông báo cho “người cầm lái vĩ đại” Hà sái. Với bản tính cẩn thận, “cán bộ đường lối” kiểm tra thông tin ngay. Sau khi được các sỹ quan CSGT tỉnh xác nhận, đội hình vững bước lăn bánh.
Theo đường Ba Hàng tiến mãi, tiến mãi, qua mấy cái ngầm, càng đi càng sâu vào rừng núi âm u, con đường vẫn hun hút ….Không lẽ hồi đó bác Quỳnh chọn đường nhiều ngầm vậy sao? Rừng núi mù mịt mà vẫn chưa thấy An Mỹ!!!
Dừng xe, ghé hỏi dân : Mỹ An? – không biết! – An Mỹ? – Đi quá 10 cây rồi! Hô, hô, vòng lại, trước sau tổng cộng 20 cây. Vậy là chẳng tiết kiệm được cái gì! …
Tiếp tục đi trong sự cảnh giác cao độ. Thường xuyên hỏi đường. Rồi cuối cùng cũng nhìn thấy “xã Mỹ Yên”! Aha, cứ dựa vào dân là xong hết, nhất là dân … chân dài!
Xuyên qua xã, tới nơi đã từng là Gốc đa Hiệu bộ. Nhờ gặp được mấy chị “hồi các chú ở đây, tôi 25 tuổi” nên xác định rõ vị trí Trại Cau, rồi bằng phương pháp “đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng” tụi tôi xác định được Trại Đồi và Trại Bưởi.
Nơi từng là Gốc đa |
Trại bưởi |
Trại "Đồi |
Đi được 1 cây số (theo lời dân ở đây nói vậy!), tới ngã 3 nơi có nhà a.Quang –bí thư xã. Đây là nơi suối Chì mà K6 đã ở khi mới chuyển từ nhà dân vào và là nơi K4 ở khi gặp cơn lũ tàn phá Bom Bom. Hỏi thăm mấy cháu – vào Bom Bom còn khoảng 1 cây nữa! Mồ hôi mẹ, mồ con chảy ào ào. Cả Phát quay về, tôi tiếp tục một mình đi tiếp. Đường gập ghềnh, chẳng có thứ xe nào đi được. Xe hơi, xe máy thì không phải nói rồi, tới xe đạp cũng phải vác lên vai. Đi hết khúc có nhà dân thì đúng là đường mòn dọc theo suối Chì. Chẳng hiếu mấy “bố” đi xe gì tới Bom Bom nhỉ? (Sau này khi gặp a.Quang mới biết chỉ có 2 nhóm K3 và K2 vô tới nơi tắm .. mà a.Quang chỉ dám mặc quần đùi!).
Một mình lê bước giữa rừng núi hoang vu, không 1 bóng người. Chẳng hiểu hồi 11, 12 tuổi mình ăn cái gì mà vô tới tận đây để tắm? Còn bây giờ, sau bốn mươi mấy năm thì ướt hết cả 2 áo lẫn 2 quần!
Đi mãi rồi cũng thấy Bom Bom. Thật ra nếu chưa nghiên cứu trên các blog thì cũng chẳng thể nhận ra. Trời mới mưa, cỏ cây trơn trợt, tính thì lại sợ ma (dù đang giữa trưa) nên cũng chỉ đứng trên bờ chiếu cái Camera xuống xem chứ chẳng dại leo xuống!
Bom Bom đây rồi mà sao vẫn không thấy chỗ mình Khai giảng hồi đó nhỉ? Sau này, được a.Quang giải thích mới biết còn phải đi thêm 1 cây nữa mới tới (Mẹ, lại 1cây!), chớ lúc đó tôi vẫn nghĩ chỗ Khai giảng gần hơn Bom Bom. Lúc này quá mệt rồi, ngồi xuống “phi” một điếu thuốc … suy nghĩ …. Điện thoại réo : Tới chưa, tụi tao đặt 1 con chồn đợi mày ra ăn trưa nè! Hấp dẫn quá. “Thú tính” nổi lên. Thế là quay lui. (Sau a.Quang nói mới biết : hồi đó Khai giảng tại cái bãi khai thác đá nên có đường xe tải vô tới nới. Nhưng sau này, từ khi trường mình rút đi, bãi bị bỏ hoang, nay vẫn còn mấy tấn đá trong đó chưa chở ra, nên con đường từ từ nhỏ lại như ngày nay. Không lẽ “động tác” khai thác đá chỉ là ngụy trang?).
Ra tới “gốc đa”, người tôi bải hoải như lính Mỹ thất trận. Ngồi vào mâm, chấm mút được mấy miếng Chồn, còn toàn uống nước lạnh. Kết cục, 4 thằng cùng a.Quang “ăn nhậu” tưng bừng … hết tới 3 chai bia và 1/3 con chồn chưa tới nửa kí! Làm mấy cháu đã dọn sẵn giường sợ các bác say xỉn phải ngủ lại!
Trước khi về ghé nhà Tiến bồ, thắp cây nhang nhớ nó và chụp lại cái hình lấy trên blog bị xéo xẹo.
Trên đường về, Hà sái còn giới thiệu anh em miền Nam khu du lịch Núi Hồ vắng hoe không 1 bóng người với cảnh quan hao hao Suối Tiên ở TP cách đây 10 năm!
Vậy là kết thúc cuộc hành quân về chốn xưa. Sau khi hết mệt, về tới HN tôi mới nói “cứng” : Tao mà biết bãi Khai giảng phải đi qua Bom Bom mới tới là tao đi nữa liền!
Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010
Bạn Trỗi tham gia cứu trợ MT
Lê Tự Bình k8 (trái trong ảnh) có tin về chuyến đi cứu trợ huyện lũ lụt Hương Khê, Hà Tĩnh (xã Phương Mỹ). Bộ đội chuyển ngành, đang làm ở Sq Úc HN, dạo này chăm lo nhiều vấn đề XH, đi nhiều nơi. Đi ô tô, tăng bo thuyền chèo mới tới nơi cần cứu trợ. Xem thêm ảnh ở đây: http://s760.photobucket.com/albums/xx249/fansipan05/Cuu%20tro%20Puong%20My/
Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010
Lính Trỗi hát & ngâm thơ trên Đài TNVN ? (hè 1969)
Sau một hồi "comments" đi lại, đã có kết quả.
Chân thành cảm ơn Đài Tiếng nói Việt nam và bác Thắng K6. Đoạn MP3 dưới đây gồm 3 bài hát và một bài ngâm thơ, với thời lượng là 18'24".
Blogger bui thang nói...Chân thành cảm ơn Đài Tiếng nói Việt nam và bác Thắng K6. Đoạn MP3 dưới đây gồm 3 bài hát và một bài ngâm thơ, với thời lượng là 18'24".
Có ai làm ở Đài tiếng nói VN, thử tìm trong kho lưu trữ có băng Ghi âm bài "Trường ca NVT". Băng ghi vào dịp nghỉ hè năm 1970 (sau khi trường đã giải tán), do thày Tuyến, thày Quí triệu tập 1 số hs ở HN, tập vài buổi ở nhà chị Hà k3, chị Thành k6 - 32 Lý Nam Đế, sau đó đi ghi âm ở Đài 58 Quán Sứ. Nhóm qy108 hồi ấy có tôi, QVinh, Trọng Bảo, ...
09:33 Ngày 25 tháng 10 năm 2010Nặc danh nói...
Thắng k6:
Tôi vừa gọi điện sang Đài, họ tìm ra ngay, trường NVT ghi âm 4 bài, đề nghị cử người sang lấy!!
10:12 Ngày 25 tháng 10 năm 2010
Blogger VinhNQ nói...
@BT:
Thời gian đúng ra là hè năm 1969 (K8 hết lớp 6). Khi tập như BT nói là chính xác, tập ở nhà cụ Nguyễn Chí Thanh 34 LNĐ. Lần đó nhạc sĩ Văn Dung là người phụ trách và chỉ huy việc thu âm tại Đài TNVN. Sau đó lên trường (vào lớp 7, khi cụ Hồ mất) ở Hưng hóa và cũng chẳng được lần nào nghe mình "hót" trên Đài. Kể cũng tiếc.
@Thắng K6:
Khổ nỗi bây giờ trường Trỗi còn đâu để mà nhà đài giao cho. Thôi nhờ bác Thắng K6 quen nhà đài sang nhận giúp anh em. Cảm ơn bác trước!
10:40 Ngày 25 tháng 10 năm 2010Blogger HữuThành.Nguyễn nói...
Thắng k6:
"Tôi vừa gọi điện sang Đài, họ tìm ra ngay, trường NVT ghi âm 4 bài, đề nghị cử người sang lấy!!"
Thật đáng khâm phục công tác quản lý dữ liệu của nhà Đài TNVN. Với một núi vật liệu lưu trữ với nhiều triệu tiêu đề mà họ tìm ra ngay trong một cuộc gọi điện, sẵn sàng trích xuất dữ liệu. Đấy là kết quả của họ trong việc đầu tư máy tính vào công tác quản lý nghiệp vụ.
13:17 Ngày 25 tháng 10 năm 2010
Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010
Đội múa rối B3C5-K6
Vừa rồi Thanh Trung cung cấp 1 tấm hình "lịch sử" : Đội múa rối B3C5-K6 hồi ở An Mỹ. Còn nhớ, đội đã biểu diễn vở Thánh Gióng trước toàn trường ở Gốc đa. Toàn bộ đều do thầy Mãn phụ trách, giàn dựng và huấn luyện.
Từ trái qua phải - hàng trước : Ôn Minh Thảo "gái", Nguyễn Thế Bằng "ruồi", Đồng "vâu" - hàng giữa : Đoàn Khánh, NN1, Phạm Hoà Bình, Lê Thanh Trung, NN2, NN3 - hàng sau : Lê Anh Tuấn "sáo", Nguyễn Việt Hoàng "lao" (hình như), Tùng Giang "bạnh", Tạ Quang Chiến "què", Dương Thái Biên.
Từ trái qua phải - hàng trước : Ôn Minh Thảo "gái", Nguyễn Thế Bằng "ruồi", Đồng "vâu" - hàng giữa : Đoàn Khánh, NN1, Phạm Hoà Bình, Lê Thanh Trung, NN2, NN3 - hàng sau : Lê Anh Tuấn "sáo", Nguyễn Việt Hoàng "lao" (hình như), Tùng Giang "bạnh", Tạ Quang Chiến "què", Dương Thái Biên.
Trong hình chắc chắn phải có Hameo, nhưng không nhận ra ai trong số 3 NN?
Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010
Toàn cảnh hội trường
Thêm phần duyệt ảnh để các bác xem, phòng khi nhà mạng "đốc chứng" không xem được clip.
Nguồn ảnh: Các "thợ" + VNQ
Tin ngắn
Được tin Sùng Hải phải nhập viện vì u tụy (sau khi chụp cộng hưởng từ). Cũng là ngày nghỉ cuối tuần, sáng nay một số anh em K8HN hẹn nhau ăn sáng và cafe rồi vào thăm Sùng Hải đang nằm tại Quân y viện 354. Bạn đang "bí bách" vì phải nằm viện, thấy gần chục ông bạn vào thăm thì vui và cười "phớ lớ" nhất là trong đó có Tuệ "toét" cùng vào thăm. SH nằm một mình một phòng, nói chung cũng thuận lợi. Đã lên lịch phẫu thuât, 1/11 mới tiến hành tại bệnh viện Việt Đức - Hà nội. Anh em chơi với SH gần tiếng đồng hồ rồi ai về việc nấy. (SH nằm tại Viện quân y 354, khoa Nhân dân A22, tầng 2, buồng 7)
Rời viện 354 - tôi, Bùi Thắng và Bùi Việt Sơn "tiện" đường sang khu Thành công thăm An Bôn. Bôn vẫn vậy, mắt mờ chân chậm, quanh quẩn ở nhà. Nghe Bôn kể năm vừa rồi cũng được về thăm quê tại Quảng Ngãi. Bùi Thắng thay mặt BLL K8, tặng Bôn chút quà và quyển SRTKL tập 3 rồi sơ qua cho Bôn về hội trường vừa rồi. Bôn vui khi các bạn Trỗi vẫn nhớ đến mình
(Vì không mang máy ảnh, đành dùng điện thoại "còi" ghi lại. Trí "dốt" chụp bằng iPhone lên Flickr, ảnh đầu và cuối)
TÀO LAO CHUYỆN PHỐ CỬA SỔ
Ba bị chín quai mười hai con mắt đi bắt trẻ con...
Võ Hùng k8
Bài này chẳng định đụng ai
Chỉ mong vui được một vài trống canh
Chuyện kể về các bác nhà ta, kể từ ngày phố được mở ra,các bác cũng dần dà lên phố, mới đầu một hai về sau dăm bẩy.
Mỗi phố nhà ta có nhiều cửa sổ, mỗi cửa sổ có một bác cầm chương, cả phố do một bác cầm chịch. Thế là từ đó các bác thi nhau đẻ con. Bác mắn đẻ thì đẻ sòn sòn, bác không mắn lắm lâu lâu cho ra một đứa, có bác rặn mãi cũng chả được đứa nào đành chỉ đưa tin đây đó hóng hớt cho vui.
Nhưng có một đặc điểm chung là đứa con nào được đẻ ra các bác đều chưng lên cửa sổ . Thôi thì đủ các loại em bé, cao lùn gầy béo, tròn méo nông sâu , em nào cũng xinh hoặc gần xinh cả. Các cư dân của khu phố dù có rồi hoặc chưa có cửa sổ đều có quyền ngó nghiêng ngắm nghía con các bác, rồi thì thầm thì to nhỏ, bình luận đủ điều, khen nhiều chê ít.
Họ khoái trá vì thấy ít nhiều cũng có hình bóng của mình trong những đứa trẻ đó, cho nên họ khen là chính chê là phụ. Cùng lắm họ chỉ chê con bác này xinh ghê nhưng sao ít đẻ, đứa này vui vẻ nhưng mà lê thê, đứa này hay mê nhưng sao ngắn thế chẳng hạn, chứ chả có chuyện đè ra mổ xẻ, phân tích văn chương bao giờ. Nói chung là đẻ đái ào ào, khen nựng rào rào, ồn ào vui vẻ.
Thế rồi một hôm, có bọn "mẹ mìn", đến dọa sẽ xin, bắt làm con tin, một vài dăm đứa, đem đi triển lãm. Nghe đâu để làm kỷ niệm vài chục năm gì đó cái thời thơ ấu của các bác. Cái hội "mẹ mìn" này cũng là bạn bè, là thầy cũ của các bác cả. Hội này được cái tự nguyện hồi hộp, không ăn lương mà chuyên ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, nên họ họ luôn vô tư cười khà khà "con anh con tôi con chúng ta", đứa nào sinh ra, chúng ông bắt tuốt.
Nói thì nói vậy chứ con các bác nhiều như quân nguyên - mà có phải bắt đem đi bán đâu mà cố - bắt tuốt lấy gì mà đựng, nên cũng còn phải lọ mọ chọn lựa ngắm nghía chán mới cho vào bị.
Các bác có con nghe vậy cũng kinh ,nhưng các bác vẫn liều mình để con trên cửa sổ. Chỗ này có nhiều tâm lý lung tung khó đoán. Có bác bảo bắt thì cho bắt nhưng phải đúng luật,bác bảo có bắt thì cứ để nguyên con ông, đừng tắm rửa kỳ cọ thay quần áo gì, không khéo ra triển lãm lại thành đứa khác. Bác thì chơi chắc, chỉ sợ mất con , cho sơ tán ráo.
Nói chung tâm lý hồi hộp, chẳng biết ra sao, nó bắt đứa nào , có" làm gì" không.
Có bác nhiều con chỉ lo nó bắt tất
Có bác con một nhưng cũng chặc lưỡi mong cho con mình bị bắt , gọi là có tí đóng góp cho triển lãm
Có bác con không xinh lắm vừa thích bị bắt vừa sợ bị bắt
Nhiều bác vô sinh thì tiếc hùi hụi , giá mình có con,cũng cho nó bắt
Bác có con dài chỉ sợ nó thấy dài cắt con mình thành ngắn
Bác có con ngắn chỉ sợ nó thấy ngắn nối con mình thành dài
Nói chung không khí hỗn loạn , mừng lo sợ sướng đủ cả. Mọi người bàn tán xôn xao, người mong nó bắt đúng luật, kẻ mong - kể cả không đúng luật - cứ đứa nào xinh là bắt tuốt đem đi triển lãm xem cho sướng.
Thế rồi cái ngày không mong chờ và mong chờ cũng đến.
Cái hội "mẹ mìn " vô tư này được cái chăm chỉ kỳ công đem tuốt tuột mấy trăm đứa bắt được đi tắm táp kỳ cọ ,mông má xén tỉa , mặc quần áo đẹp , trang hoàng lộng lẫy , đội ngũ thẳng hàng , đứa trước đứa sau , đem ra triển lãm - tất nhiên là để chuẩn bị tung ra trong ngày hội nhớn .
Thế là ở các phố cửa sổ từ trạng thái nghe ngóng chờ đợi dần chộn rộn xôn xao rồi chuyển sang nháo nhào xao xác .
Bác tìm mãi chẳng thấy con đâu cứ tưởng lạc mất , hóa ra bị kỳ cọ mờ cả lông mày nên chẳng xinh như cũ
Bác tìm thấy đúng con mình thì trên ngực lại mang tên thằng nào lạ hoắc
Có bác vô sinh lại thấy mình có con thì bực , bảo ông nào có đẻ
Bác chẳng làm gì mà lại có con cứ cười thầm sướng rêm, dù con thằng khác miễn mang tên mình
Có bác đẻ được mấy đứa định dành khi khốn khó còn cho đi ở mà lại bị bắt sạch ,chỉ biết kêu trời triển lãm xong có còn đắt giá
Bác có kinh nghiệm bị bắt con lần này lại bị bắt mấy đứa cũng chỉ biết kêu trời không đúng luật
Nhiều bác cùng xúm lại săm soi tìm tòi bẻ chẻ , xem con mình có sứt mẻ gì không , ấy rồi lại vẫn thấy con mình hình hài lồ lộ , chỉ là bị xén tỉa râu tóc tý ti , không như ý mình vẫn nghĩ .
Bác không sơ tán con kịp như bác đã sơ tán thì khen bác đã sơ tán là khôn , bà con cư dân thì nhiều người bảo dại, sơ tán hết lấy gì mà xem , cũng vì vậy nên khối đứa xinh cực vẫn trốn tiệt chẳng chịu đi triển lãm .
Cái vụ bắt bớ này do đó cũng gây sóng gió trong các khu phố cửa sổ , có bác hô toáng lên chuyện lớn chuyện lớn , có bác lại buông câu chuyện nhỏ như con thỏ đang ăn cỏ . Bác bảo đúng , bác bảo sai , anh anh tôi tôi bác tình bác lý , hòn đá ném đi hòn chì ném lại , tranh cãi liên miên vẫn còn chưa dứt...
Thế rồi ngày hội nhớn cũng đến. Các bác thắc mắc lẫn không thắc mắc đều tham dự cả , dễ cũng lại bắt tay vỗ vai , thì thầm vào tai , chuyện trò rôm rả , miệng cười ha hả , rượu tràn cung mây. Có gì thì cũng tạm quên cả vì đã là bạn thì mãi nên là bạn .
Hội "mẹ mìn", sau một thời gian dài vất vả , chạy đôn chạy đáo , tính toán lo toan , thức đêm thức hôm , cặm cặm cụi cụi , cũng đã hoàn thành cái triển lãm tuy có chút thiếu sót nhưng vẫn hơi bị hoành tráng cho anh em bà con tha hồ thưởng lãm . Chắc cũng chả có bác nào vì giận dỗi mà nỡ không đón nhận cuộc triển lãm vì trong đó ngoài con mình còn có con của bao nhiêu anh em bạn bè đồng đội và quan trọng là đứa nào cũng xinh xinh tràn đầy tình cảm .
Ấy vậy là xong ,
triển lãm thành công ,
hội hè vui vẻ ,
những chuyện lẻ tẻ
coi như cho qua ,
rượu vào lời ra
tha hồ tán phét
ôn chuyện ngày xưa...
rằng giận thì giận mà thương thì thương...
Võ Hùng k8
Bài này chẳng định đụng ai
Chỉ mong vui được một vài trống canh
Tấm ảnh đẹp
Xem ảnh, thương cụ! Đó là mẹ của liệt sĩ Thảo K7 đến dự hội trường, cụ tuổi đã 94. Đến với đám bạn của con để nhìn thấy con mình, nếu nó còn chắc cũng vậy.
Ảnh: Quang Trung K4
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010
Tức nhau tiếng gáy
Khoá 6 cũng có hình ở Hội trường HN chứ bộ!
H1. Khoá 6 có mặt phải trên 7 chục mạng, Bắc - Nam đủ cả (khoảng gần chục mạng không tham gia phần Hội nên thiếu ở hình này)H2. Thầy Trường - CTV K6 cùng tham dự.H3. H4. Chụp hình bên ngoài khi các đại biểu đang "huấn thị" trong Hội trường.H5. Từ khắp mọi miền.H6. Đợi lâu quá, lên phần cuối khi các khoá khác còn vắng tanh
H1. Khoá 6 có mặt phải trên 7 chục mạng, Bắc - Nam đủ cả (khoảng gần chục mạng không tham gia phần Hội nên thiếu ở hình này)H2. Thầy Trường - CTV K6 cùng tham dự.H3. H4. Chụp hình bên ngoài khi các đại biểu đang "huấn thị" trong Hội trường.H5. Từ khắp mọi miền.H6. Đợi lâu quá, lên phần cuối khi các khoá khác còn vắng tanh
Lễ khánh thành Bia tưởng niệm các liệt sỹ Đồi Cháy
Những hình ảnh ngày khánh thành Bia tưởng niệm Liệt sỹ YHoà, Nguyễn Chấn Hưng, Nguyễn Văn Nho cùng các đồng đội khác đã anh dũng hi sinh trên mảnh đất này ( Đồi cháy. Dân địa phương thường gọi là đồi con Kiêu hay là đồi Chè thuộc thôn Như Lệ - xã Hải Lệ - thị xã Quảng Trị ) mùa hè đỏ lửa - chiến dịch Quảng Trị năm 1972. Trong buổi khánh thành đến dự có đại diện mặt trận Tổ quốc, chính quyền địa phương xã Hải Lệ, đại diện gia đình LS Nguyễn Chấn Hưng, đại diện cựu chiến binh, các bạn chiến đấu, bạn đồng ngũ, đồng hương HN.
Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010
VÀI HÌNH CỦA K7 DỊP HỘI TRƯỜNG
Ông 3 Châu ở Cam ranh kêu ời ời sao ko đăng bài hay hình cho ổng đọc cho đỡ nghiền.Có lẽ tại mấy ôg K7 Hà nội đến giờ vẫn mải giao lưu hay sao mà ko thấy chả nào chịu post bài lên cho ae đọc chơi.Vậy AK7 tui mạn phép các pác chiều ôg 3 Châu tý zậy.Xin lỗi K7 Hà lội ah nghen.
-Sơ sơ vài hình mấy "Ẻm"B4K7 coi cho đỡ nghiền nha ôg 3 Châu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)