Hồi ở trường chỉ biết Bạn Trỗi loanh
quanh mấy khóa kề trên. Sau này ra đi làm nhiều nơi, nhiều cơ quan khác
nhau cũng nhận diện được một số Bạn Trỗi các khóa. Những năm 90 thế kỷ
trước đã có thời gian tham gia BLL Trường, BLL khóa nên biết càng nhiều Bạn
Trỗi các khóa lớn hơn. Vì lẽ đó mà tôi có và vẫn giữ được mối liên hệ
với nhiều Bạn Trỗi các khóa khác nhau. Về tình cảm Bạn Trỗi với nhau ở
đây không nhắc đến, ai cũng biết.
Cách
nay mấy hôm, đọc một bài trên mạng nói về một vụ va chạm giao thông, qua
clip thấy cách ứng xử của người trong cuộc rất đáng trách lại
là...Bạn Trỗi mình. Buồn! thiết nghĩ từng này rồi mà trong chúng ta
vẫn có người mắc những khiếm khuyết sơ đẳng về ứng xử xã hội. Tuy
nhiên Bạn Trỗi cũng là xã hội thu nhỏ, tự an ủi mình với suy nghĩ vậy.
Năm ngoái, một buổi đang làm việc ở cơ quan, có phone của một Bạn Trỗi gọi:
-
Tao bị ngã xe máy, gãy chân đang cấp cứu tại viện 354, mày có quen ai
không? quả thật tôi chẳng quen ai cả, chợt nhớ một lần dự đám tang phụ huynh Trỗi tại
đây, tình cờ biết nữ phó giám đốc bệnh viện là em gái một Bạn Trỗi.
Nhấc điện thoại, gọi ngay một Bạn Trỗi nọ:
- Thằng C (K8) gãy chân đang cấp cứu tại 354, nhờ cậu nói với em giúp nó!
- Ok! Yên tâm đi!
Qua điện thoại nói lại với C, cậu
yên tâm, sẽ có người giúp và xử lý chu đáo. Sau đó C cũng có được sự quan tâm
nhiệt tình cần thiết của bệnh viện cho đến lúc xuất viện.
Tôi
nghĩ, trong mắt nữ phó giám đốc viện 354, khi nghĩ về Bạn Trỗi qua tư
cách của anh trai mình, tình cảm Bạn Trỗi có gì đó đáng để cô ấy nể
trọng.
..................................
..................................
Gần đây, khi người thân của
một giáo viên trường Trỗi, gặp tai biến về sức khỏe, cũng được sự
giúp đỡ tận tình của nữ phó giám đốc viện 354 (lại liên quan đến trường
Trỗi), việc cấp cứu hồi sức của viện 354 đã tránh được sự cố rủi ro ban đầu. Vì quá
khả năng của bệnh viện, bệnh nhân được chuyển lên tuyến cuối với chuyên
môn cao hơn. Khi chuyển lên tuyến cuối mặc dù đã rất khuya, với sự tích cực của gia đình
cùng với sự hỗ trợ qua điện thoại rất nhiệt tình của một Bạn Trỗi K4 từ trong thành phố HCM,
bệnh nhân đã được xử lý cứu chữa kịp thời, qua cơn tai biến, tránh được hậu quả xấu.
Vẫn biết, xuất phát từ tình cảm Bạn Trỗi rất nhiều chuyện xảy ra đã thể hiện được sự giúp đỡ vô tư giữa Bạn Trỗi các khóa với nhau nói riêng và với xã hội nói chung.
Qua những câu chuyện nhỏ này, tình cảm Bạn Trỗi thực sự trong sáng vô tư. Vẫn nghĩ những người Bạn Trỗi chẳng "cao siêu" gì, chỉ như những con người bình thường khác trong xã hội,
có chăng khi mọi người đã sắp cùng "hưu" hết, vẫn giữ được tình cảm, quan
hệ với nhau như những ngày còn ở trường, đó mới là điều đáng trân quí.
Ai hè!Cục trưởng hay phó HQND Hn là K6 chăng?
Trả lờiXóaBinh thường DB hiền như đất, ai nói gì cũng chỉ cười, chắc bức xúc gì nên hôm đó mới vậy. Thôi cứ tạm coi là cái hạn đi để lần sau rút kinh nghiệm
Trả lờiXóaTháng trước TrL K4 đưa TL K4 đến gặp bạn CHg K5 - GĐ BVBD/TPHCM,đã được bạn vui vẻ nhờ đ/c "tay dao số 1 BV" tư vấn điều trị. KQ tốt. Cảm ơn Bạn CHg K5.
Trả lờiXóaTrỗi cũng chỉ là một bộ phận XH thu nhỏ chứ có oách gì hơn thiên hạ đâu.
Trả lờiXóaK5 tôi đây, ngoài một số là anh hùng,liệt sỹ, một số đi chiến trường và một bộ phận đông đảo là các sỹ quan ưu tú, cũng có một vài tên có danh nhưng tiểu tốt, đi tù,ăn trộm.
Tóm lại là có anh hùng và cũng có kẻ bần tiện thôi mà.
Thế mà HT lại bảo Bạn Trỗi chơi với nhau như chơi đồ cổ, chỉ để "trang trí" chứ không có giá trị "sử dụng". Xem ra nếu thế thì cũng có giá trị "thực dụng" ra phết nhỉ!
Trả lờiXóaNghe Tk5 nói mới nhận ra một điều cũ rích là "Trỗi" nhưng hơn người thường một tý, "Anh hùng" đánh nhau cũng giỏi, làm ăn cũng giỏi, lừa đảo... cũng giỏi, chờ sung cũng tuyệt vời, và "zỗi" thì hơn người thường đến mấy bậc, nhất là khoản zô zô!hehehe! thôi từ nay có thích thì chơi nửa can Kim long thôi, đừng đi cả là chóng toi lắm nha!!!
Vừa rồi tôi bệnh đi viện 175 ( 2 lần ) . Tăng Tiến K8 và Nguyệt Hồng ( Quế lâm ) đưa đi . Vào đúng khoa của em gái Thạch tịnh - là trưởng khoa . Thạch cũng vào viện thăm tôi .
Trả lờiXóaĐược quan tâm lắm . Nhân đây tôi cũng gửi lời cảm ơn rất nhiều tới Thạch và cô em gái Thạch ( cũng là học viên trường VHQĐ Lạng sơn cùng năm với tôi ) .