Chủ Nhật 29-12-2013 các bạn K8 đã họp mặt. Hôm đó sau khi Bùi Chuẩn phát biểu thì Thầy Chiêu kể lại kỷ niệm xưa. Đó là chuyển đi phà từ Trung Hà sang Hưng Hóa, một bạn K8 đạu bụng giữa sông. Thầy Chiêu kể khá tỉ mỉ về kỷ niệm ấy, nhưng người "tri kỷ" hôm đó vắng mặt nên không ai cảm được câu chuyện của thầy.
Thày Chiêu |
Tôi kể lại câu chuyện trên, thầy Chiêu không nhớ, vì đã quá lâu rồi, mà chuyện cũng quá nhỏ nữa. Nhưng đối với tôi đó lại là một bài học lớn, tôi mang theo suốt cuộc đời. Cứ mỗi lần gặp khó khăn, tôi đều khoanh vùng vấn đề, lần lượt gỡ rối từng chi tiết và tất nhiên đạt kết quả mong đợi.
Bây giờ kể lại chuyện đó tôi thấy bữa đó mình thật sung sướng vừa được ngắm cảnh đẹp, vừa được học một bài học quan trọng. Bạn có khi nào đứng trước một cảnh đẹp vào cái tuổi không cón quá nhỏ, vừa đủ lớn để cảm thụ, nhưng cũng chưa quá lớn, để mà phải gánh chịu trách nhiệm. Cái tuổi đó là cỡ 14-15 đấy. Sau này đi nhiều nơi, được chiêm ngưỡng nhiều cảnh nhiều tình mà chưa khi nào tôi lấy lại được cái cảm giác thần tiên bữa đó. Luôn luôn bị câu thúc về một cái gì đó, nó làm cho cái giây phút thần tiên của mình bị vởn đục, ít nhiều lòng mình kém thư thái đi.
Vâng các bạn ạ, tôi kể lại câu chuyên đi tuần với thầy Chiêu. Thầy không nhớ, nhưng bảo em hãy viết để đưa vào tập IV "Sinh ra trong khói lửa" sắp xuất bản. Tôi cũng muốn nhân dịp này các bạn hãy viết về một giây phút đáng ghi nhớ nào đó của mình hồi tuổi 14-15 đi. Có thể có những kỷ niệm rất hay sẽ được kể lại. Vài dòng xiêu xiêu trên đây kính chúc các thầy và các bạn luôn luôn vui khỏe.
Rất hay, rất triết học đấy, Hùng ạ.
Trả lờiXóaThầy còn khỏe thía nì mà có đứa bẩu thầy giề.
Trả lờiXóaHôm bác TL K4 khai trương “giao ban café Đôi Khi”, có 1 bác mang chai rượu đến rùi cướp luôn diễn đàn, đọc diễn văn : “Thầy Cô già rồi, K3 thì k nắm được các khóa…” – thấy AE k ủng hộ, tản đi hết bác í quê quê.