Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Ba, 29 tháng 4, 2008

NHỚ MÃI NGÀY NÀY - 30/4/1975

Nhớ trước ngày 30/4/1975 khoảng 2 tháng , tiểu đoàn tàu chiến đấu 136 chúng tôi lúc đó từ ngoài núi U bò, Thuỷ nguyên (Hải phòng) được điều động vào cảng sông Gianh(Quảng bình) nhận nhiệm vụ sãn sàng chiến đấu. Nhiệm vụ này chúng tôi đã quá quen, vì lúc nào tiểu đoàn tôi cũng có 2 tàu trực chiến trong cảng Gianh. Nhưng lần này thì cả tiểu đoàn gồm 5 tàu đều vào.

Ngày 26/3 ta giải phóng Huế, 2 tàu của tiểu đoàn tôi nhận lệnh vào cửa biển Thuận an nhằm chặn đường rút chạy của địch bằng đường biển. Vào đến cửa Thuận an thấy quân đội SG và dân di tản tập trung đen kịt cả bãi biển, ngoài biển thì các loại tàu đón dân di tản. Bị pháo địch bắn xối xả. Trong thì pháo của xe tăng, ngoài thì pháo từ tàu chiến, 2 tàu phải rút chạy. May là ngoài tầm đạn, chỉ dính vài viên chắc từ súng cá nhân? Xin nói thêm, tàu của chúng tôi là loại tàu dùng để đánh tàu biệt kích nên tốc độ tàu chỉ thua tàu phóng lôi nhôm. Do chạy với tốc độ nhanh nên lính hải quân gọi đùa tiểu đoàn tàu chúng tôi là tiểu đoàn "trâu điên". Do chạy nhanh nên thoát .
Ngày 29/3 giải phóng Đà nẵng, thì hôm sau tiểu đoàn chúng tôi treo cờ giải phóng tiến vào tiếp quản cảng Tiên sa, nằm trên bán đảo Sơn trà. Sở dĩ phải treo cờ giải phóng là sợ pháo binh ta từ đèo Hải vân bắn lộn, trước đó có một tàu dân bị bắn chìm, xác còn nằm cách cảng Tiên sa có mấy trăm mét. Trong, ngoài cảng lúc đó thật lộn xộn, quần áo,súng đạn, các loại phương tiện chiến tranh vứt đầy đường vào cảng. Quần áo ngập đầu gối. Còn mấy cái xác chết đã thối còn nằm trên cảng. Ngoài vịnh Đà nẵng tàu bè, xe tăng, xe lội nước mắc cạn trông như bầy trâu lội nước nằm lềnh khênh, có cả máy bay trực thăng chắc bay không kịp nằm trên mấy bãi cạn. Trong cảng có 3 chiếc trực thăng còn tốt nhưng bị lính bộ binh bắn hư với lí do rất lính, sợ bọn tàn binh nó núp đâu đó cuớp máy bay chạy. Mà lúc đó tàn binh địch trên bán đảo còn rất nhiều. Sau có đơn vị huấn luyện nằm sát chân núi bị bọn tàn binh lợi dụng ban đêm xuống lấy súng, nhưng bị phát hiện nên đã xảy ra một màn đấu súng, ta bị thương 1 người. Đơn vị tôi lúc đó lại nhận được lệnh chuẩn bị kết hợp với đặc công nước đi giải phóng Trường sa. Lại chuẩn bị súng đạn, lương khô. Nhưng trên tính toán lại với tốc độ nhanh,tiêu thụ nhiều dầu, lượng nước ngọt mang theo không nhiều, tàu chúng tôi chỉ chạy ra đến đảo thì hết dầu, nên nhiệm vụ được giao cho đoàn 125, tàu vận tải. Với ưu điểm là tàu vận tải, chở nhiều lính, sức chứa lớn,đi dài ngày. Thế là đám "cá lóc", "Nhật lệ" (gọi để phân biệt các loại tàu vận tải ) lại cướp cơ hội của chúng tôi.
Ở lại chúng tôi làm công việc dọn dẹp cảng, bốc vác hàng hoá phục vụ chiến dịch. Ngày 30/4 tôi đang bốc vác hàng hoá lên xe, lúc này gần trưa, trời đang nắng. Bỗng nhiên không gian như im hẳn khác thường, ai đó bật đài SG? Tin SG đã được giải phóng làm chúng tôi không tin vào tai mình. Mới cách đây mấy hôm còn giằng co nhau ở Xuân lộc mà? Rõ ràng tiếng phát thanh viên đang giới thiệu Dương văn Minh tổng thống VNCH đọc tuyên bố đầu hàng. Tôi thở đánh phào 1 cái như anh nông dân cày xong thửa ruộng. Nằm dài ra bãi cỏ, nhìn bầu trời thấy như xanh,trong hơn. Tiếng chim rừng như hót vang hơn. Thế là xong! đoạn đường ta đi tưởng không bao giờ tới ? Thế mà hoàn thành nhanh hơn ta tưởng? Về quê, chẳng còn gì ngăn cản tôi được nữa, lúc đó ý nghĩ của tôi chỉ có vậy. Đi bộ đội mục đích giải phóng quê hương, nay quê hương đã được giải phóng, nhiệm vụ mình đã hoàn thành rồi. Tôi muốn vứt hết để trở về, nếu không có kỷ luật quân đội nứu kéo tôi trở về với thực tế.Cám ơn ngày 30/4.

Hồ Bá Đạt

7 nhận xét:

  1. Chào Hồ Bá Đạt!
    Không hiểu sao bây giờ cứ nhắc lại đến chiến tranh là mình lại buồn buồn. Đành rằng chúng mình đều ở lứa tuổi "đã đi qua chiến tranh", đều ít nhiều có những kỷ niệm từ ngày ấy và chẳng bao giờ quên được.
    Mong có dịp nào gặp bạn!(Hình như bạn ở Sài gòn?)
    Thân.
    Tô Tuấn B3.

    Trả lờiXóa
  2. Hồi đó các chú tệ thật, tụi nó chạy trốn thì để cho nó chạy, mất gì của bọ, chặn nó lại thì chó cùng dứt dậu, đâm phiền.
    May tàu phóng lôi vỏ nhôm chạy nhanh nên chú Đạt thoát bọn pháo bờ biển, chứ hồi đó chú xài "bàn là" (Tuần la 2 tháp pháo 37) thì toi rồi. Ơn ... anh Trỗi.
    HCQuang

    Trả lờiXóa
  3. @HCQ:Đạt ko ở tàu phóng lôi mà tàu tuần tiễu loại nhỏ có tốc độ cao.Chuyên dùng để trị loại tàu ngụy(ta gọi là tàu biệt kích) có tốc độ gần tương đương.

    Trả lờiXóa
  4. @Đạt "Bột":Đứng bên cạch là ai vậy?Trông mặt "quen quen" mà ko nhận ra,có phải Khánh "chuột" ko?

    Trả lờiXóa
  5. Hình Đạt "bột" ? Trông đẹp trai nhỉ. Năm nào vậy ? Ơ, mà đứng giữa hình hay bên trái ?

    HMK6

    Trả lờiXóa
  6. @Hà mèo:Hình chụp tháng 4/1976 tại cảng Cửa Hội.Tôi mặc áo trắng,Khánh chuột(mèo đừng kiếm chuột ăn nhé!)k7 đứng bên.Đằng sau là tàu của chúng tôi.

    Trả lờiXóa

Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!