... Thôi về đi
Đường trần đâu có gì ... tóc xanh mấy mùa .
...
Đời người
như gió qua .
....
Mình nghe bài PHÔI PHA này của Trịnh sau khi được
tin hai thằng bạn đã ra đi mãi mãi .
Cảm giác ... trống rỗng .
Một thằng xuất
huyết não , thằng kia nhồi máu cơ tim .
Chúng đi nhanh như gió thoảng . Mừng
cho chúng nhưng tim mình vẫn đau nhói .
Biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn ...
Bản nhạc vẫn cứ ... day dứt bên tai .
Đường trần cũng đâu phải không có gì . Có quá nhiều chứ !
Nhưng không
thể mang theo .
Và ... Chúng để lại cho mình nỗi nhớ khôn nguôi .
PS: Hẹn ngày gặp
lại .
Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaĐời là vậy! SINH, LY , TỬ, BIỆT.
Trả lờiXóaHẹn gặp lại ngày KỶ NIỆM 100 năm Thành lập Trường nhé!!!
Vừ rồi K4 KN 43 năm ra trường và nhập ngũ tại Quy Nhơn LB cũng vào dự.Mình dự định Kỷ niệm 80 năm nhập ngũ của K4 tại QN luôn.Lúc đó NT bao toàn bộ chi phí.He he
Trả lờiXóa"Hệ số an toàn" hơi bị cao đấy NT ạ.
Trả lờiXóa