


CHỊU CÁC BỐ!
Nhón sĩ quan tham mưu cơ quan tiền phương TCHC chúng tôi đóng tại trại Đa vít cũ của Mỹ trong sân bay Tân Sơn Nhất. Mỗi người đại diện cho mỗi phòng của BTM HC ngoài Hà Nội. Công việc khác nhau nhưng sinh hoạt chung trong bộ phận tham mưu do một anh là phó phòng KH phụ trách. Chúng tôi sống rất hòa thuận, vui vẻ và thường giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Toàn đại úy và thiếu tá cả nhưng vào cái thời “một yêu anh có may ô” thì cũng chẳng dư dả gì. Được đồng lương nào về A trưởng thu sạch, xuống đơn vị họ cho cái phong bì mỏng là mừng lắm rồi, cài cắm đâu thì cài nhưng cấm dám nhét ví. Quĩ cơ quan cũng nghèo, tích cóp mãi, tiếp vài ông khách ” trên “ về là kể như trắng tay, chẳng trông chờ gì được.
Đã nghèo nhưng ông nào cũng ham nhậu, một tuần không có một hai bữa nâng li, tán láo với nhau là buồn lắm. Để đều dặn vui vẻ được với nhau,chúng tôi phải tiết kiệm, không ra quán xá làm gì cho nó chém . Anh em tự lực chợ búa lấy, bia ra đại lý vác về, tự làm, tự chén có mấy chú em bên thông tin, cơ yếu phụ giúp. Tiền ít nên món chủ lực trong thực đơn đi chợ là thịt thủ và lòng heo. Mấy vị giám đốc cơ sở lên thỉnh thoảng cũng tham gia, thấy bữa nào cũng y trang vậy mới bảo :” lại chuyên khoa tai mũi họng ”
Một bận, mấy anh em mua về mấy cái bao tử heo, kéo nhau ra bể nước làm. Lũ chó đơn vị nuôi cũng lượn quanh, rập rình. Thừa cơ, cu Míc lao vào làm luôn một cái bao tử rồi chạy vụt ra ngoài. Lập tức hai đại úy, một thiếu tá lao theo, cu Míc biết có người truy đuổi cũng cắm đầu chạy hết tốc lực. Sân bay rộng mênh mông thế mà không thoát, chạy sang thông tin, rồi sang d5 lữ144, chạy đến đâu, quay lại đã thấy ba ông sĩ quan ngay phía sau . Cu Míc hết hơi, chạy lộn trở lại về đến cổng doanh trại gần căng tin vẫn thấy ba ông sĩ quan ở đằng sau. Cu Míc hết chịu nổi, nhả ngay cái dạ dày heo trước sân căng tin, rồi chuồn mất. Ba sĩ quan thu lại hàng bị mất, cười tươi rói, mang về làm tiếp.
Tay Dục chủ căng tin lắc đầu :” chịu các bố, hèn chi hàng em ế!”. Còn cu Míc được bữa bở hơi tai, chui vào bụi cây nằm thở. Trưa ấy, các sĩ quan dzô! 100% dzô , Cún , Milu quện dưới chân bàn, chỉ có Míc mằn ườn góc nhà, mõm đính sàn, mắt lim dim nhìn CÁC THỦ TRƯỞNG, vẫn hãi.
"... Xoan mơ màng ngơ ngác như đứa trẻ…Hoa xoan mới nhú, lại sắp một mùa hoa xoan nữa… Mấy lính trẻ Hà Nội chúng tôi ra khỏi nhà mồm mép như tép nhảy, trọc ghẹo chẳng tha cô gái nào trong xóm nhưng về đến nhà thì tuyệt nhiên khác. Những lúc thấy Xoan ngồi một mình chúng tôi chỉ im lặng nhìn từ xa... "
Đây là đoạn văn có cấu trúc rất tuyệt . Tả cảnh và tả người với góc nhìn của kẻ thứ hai và thứ ba làm cho tôi thấy KVK7 có cái tầm của một cây viết rất cá tính . Và bỗng dưng tôi thấy ... nghi nghi cái Đ/C này . Nếu không phải người trong cuộc với tài " buôn " thì ... tôi nghĩ rằng cái Đ/C này có mấy sợi gen của các bậc văn hào đấy .
Hy vọng cái Đ/C này luyện thêm nhiều chưởng thâm hậu cho AE được tự hào cái .
PS : Tuyệt đối không được lấy thần hứng từ bia rượu và các chất kích thích khác nha ( thuốc lá thì được ) .
Sáng chủ nhật, vợ chồng anh Hồng Thanh (Trỗi k2, dân khu 16A Lý Nam Đế) vừa khai trương nhà hàng ICY tại 2F Quang Trung. Cháu Quân từng học ở Pháp về quản trị du lịch, đang làm tại Sofitel Métrople, có đam mê và nắm vững công nghệ chế biến các loại bánh ngọt. Quân quyết tâm mở cửa hàng cho mẹ vừa về hưu quản lí. Mấy tuần lễ, bố mẹ và cả nhà lăn lưng ra sửa chữa: "Bận như con mọn, ông ạ! Cái gì cũng phải xờ tay tới. Nhiều đêm mất ngủ. Nay mới bắt đầu".
Đến trước giờ G, rất quy-lát, cửa vẫn còn cài then. Ông chủ đứng bên ngoài tiếp những vị khách thân (A1). Các lẵng hoa chúc mừng lần lượt chở đến. Đúng 9g, cửa cuốn tự động được kéo lên (A2). "Bà chủ" Võ Quý Yêu Hòa Bình có dăm lời "phí lộ" rồi mời quan khách vào thử các sản phẩm của nhà hàng (A3).
Nhà hàng lấy tên Pháp “Salon de thé” với ý nghĩa: Nhà hàng của những món ăn luôn mới (tươi và sành điệu!). (Quân chả học ở Pháp về nên dùng luôn tiếng Pháp). Còn logo ICY là viết tắt của các từ Ice creame, Cake, Yummy. Trang trí trên nền trắng, xanh, nhẹ nhàng, bắt mắt. Sản phẩm chính là bánh ga-tô, bánh kem các loại phục vụ bữa ăn sáng hoặc tối, phục vụ cả lễ lạt, sinh nhật... Nhà hàng có lò bánh sản xuất tại chỗ. Về phần uống ngoài café còn có nước hoa quả tươi, đá bào hoa quả, đặc biệt kem tươi hoa quả.
Khách đến dự là bạn bè thân thiết của gia đình cùng thầy trò trường Quân sự. Đang vui thì bị cúp điện. Ơn Trời, do sống tâm đức mà ít phút sau có lại liền.
Các loại bánh ngọt là những món ẩm thực không thể thiếu được trong khẩu phần ăn của các gia đình mỗi ngày. Hy vọng "Salon de thé" sẽ là điạ chỉ thân thiết của các gia đình, của giới trẻ sành điệu và cả các bạn Trỗi (nhất là chị em C11)!