Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2008

­Cây nhà lá vườn




Đây là cây khế vườn nhà . Nhân dịp xem bận Thái gửi ảnh nơi xa về, tôi gửi bạn chút quà uê hương.
" Quê hường là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
.............................................
Quê hương, nếu ai không nhớ
sẽ không lớn nổi thành người"

16 nhận xét:

  1. Nhem nhem có đứa chết thèm...

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn TrMk7 đã gửi tặng chùm quả chĩu nặng của quê hương. Mình cũng nhớ quê hương chỉ muốn về thôi. Quả thực là quê nghèo nhưng gắn bó máu thịt.
    Đã mấy lần mình đi nước ngoài và có cơ hội ở lại "đi buôn" để làm giàu hay "định cư" để có một cuộc sống đầy đủ, môi trường trong sạch, xã hội văn minh hơn. Nhưng những thứ đó không thay thế được hai chữ quê hương trong mình.
    Lần này mình đến chăm đứa cháu nội có khá đầy đủ mọi thứ, mình lại nhớ nhiều đến những mẹ trẻ con thơ bất hạnh ở nhà.
    Mình xin kể 1 ví dụ: Gần nhà mình có trường dạy nghề cho người khiếm thị. Ở đó có một thầy giáo mù dạy vi tính cho những người khiếm thị. Vợ thầy là một người đàn bà một mắt mù hẳn, mắt kia 1/10. Những khi thầy có lớp, mà hình như hầu hết các ngày trong tuần, thì vợ thầy với cái bụng chửa 8 tháng lại chở thầy bằng xe máy từ nhà ở dốc Yên Phụ, đến trường ở đường Trung Kính. Cả hai dựa vào nhau mà sống với đồng lương khá eo hẹp. Có lẽ vì thế mà cái bụng 8 tháng trông chỉ như 5 tháng, còn thua xa cái bụng bia của nhiều ông. Trước khi sang đây mình ghé qua trường thăm cháu và tặng 500.000d. Vẫn biết cách giải quyết ấy không cơ bản nhưng mình chưa kịp tạo công ăn việc làm cho người mẹ trẻ tương lai. Cháu làm nghề xoa bóp bấm huyệt ở trung tâm của trường (có bốn người tất cả) nhưng từ khi có thai 5 tháng, theo nguyên tắc, cháu phải nghỉ việc. Vì thế từ khi sang đây, càng nhìn cuộc sống vật chất quá đầy đủ và thuận tiện của con cháu, mình càng thương cho những hoàn cảnh éo le nơi quê nhà và suy nghĩ rất nhiều. Một điều nữa mình buồn là khi cuộc sống vật chất càng đầy đủ, người ta càng trở nên ích kỷ...

    Trả lờiXóa
  3. TrMk7@ "Quê hương là chùm khế ngọt,
    Ăn vào mới biết là chua,
    Quê hương Bạn về gặp Trỗi,
    Sẽ không muốn bước ra đi".
    Nhại thơ đấy.

    Trả lờiXóa
  4. Khế nhà em là chùm khế ngọt,
    Em đâu dám hái mỗi ngày,
    Em để em ngắm chiều chiều ngồi sân,
    Mỗi khi bạn Trỗi đến chơi,
    Tặng băn dăm quả,cho vui tình già.

    Thơ "con cóc" gửi anh Lê Thanh

    TrM k7

    Trả lờiXóa
  5. TRM hơi quan liêu,có biết LT (+)hay(-)mà đã xưng là Anh.

    Trả lờiXóa
  6. To: ND
    Chính vì không biết LT là ai nên thôi thì cứ "em" đại đị, nhỡ phạm huý các bác khoá trên thì sao.

    TrMk7

    Trả lờiXóa
  7. Khế nhiều và ngon thế này mà bọn trẻ con nó "tha" nhỉ ?
    -Một lũ "quỷ" con,
    Qua nhà ông Tráng.
    Chúng nhìn, chúng ngắm,
    Chùm khế đung đưa.
    Vắng vẻ, buổi trưa
    Tại sao không hái ???

    Thấy các bạn "thơ thẩn", tôi cũng "đánh đu" góp vui.

    Trả lờiXóa
  8. To ĐH
    Cây khế nhà tôi.
    Nửa trong, nửa ngoài(hàng rào).
    Nửa trong còn đó.
    Nửa ngoài trụi trơ.

    TrMK7

    Trả lờiXóa
  9. Thơ của mọi người hay quá làm mình cũng muốn viết theo.

    Trả lờiXóa
  10. Ghét nhất là nhà có cây ăn quả nửa trong,nửa ngoài.Trẻ con hay tương "củ đậu",nhà 1 năm thay ngói mấy lần?

    Trả lờiXóa
  11. Muốn chúng không tương củ đậu, bác cứ nhân giống cho trồng thật nhiều nơi chúng sẽ chán luôn.
    Năm 1975 ba mình mang 7 cây mận (gioi) từ nam ra trồng ở nhà cũ cạnh sân lăng. Khi cây ra quả, cứ đến mùa cả khu khốn khổ vì các loại vật thể bay, mất ăn mất ngủ, vỡ ngói, biêu đầu. Anh Thịnh mình chiết cành trồng nhiều nơi, cho họ hàng, bạn bè. Rồi nhiều người cũng xin chiết và chắc nhiều người cũng sưu tập cây giống từ miền Nam ra. Mấy năm nay nhà mình đỡ bị nạn oanh tạc hẳn đi.
    Nước mình cây cối xanh quanh năm, nếu Bộ lâm nghiệp có kế hoạch biến các đô thị thành rừng cây ăn trái chắc dân ta sẽ có dồi dào nguồn vitamin. Ở đây, người ta còn trồng các loại cây có hạt thích hợp để nuôi chim trời, nhiều đến nỗi chim ăn không hết hạt rụng đầy gốc.

    Trả lờiXóa
  12. Họa thơ:
    Cây khế nhà ông,
    Nửa trong nửa ngoài.
    Nửa trong ông hái,
    Nửa ngoài khách quen.
    HCQuang

    Trả lờiXóa
  13. khe nha ong ong ngam
    khe nha ong ong hai
    khe nha ong ong nhin
    chung may cu hai di
    an roi nho toi ong...

    Trả lờiXóa
  14. Thơ "cóc" của lính Trỗi kém gì "bác" Bút tre!

    Trả lờiXóa
  15. Ở nhà tôi ngày xưa không có khế nhưng có cây táo, trẻ con và trẻ nhớn (mấy đứa bạn tôi) rất hay đến hái. Mấy đứa bạn còn sáng kiến buộc cái giỏ vào sào rồi từ của sổ phòng tôi ở tầng hai với ra chọc táo. Ngắm mấy quả khế vàng rực của nhà bác TrMk7 lại nhớ mấy câu viết về táo nhà mình. Nay xin sửa thành "khế" cho hợp cảnh hợp tình :
    "Khi đung đưa cành khế bên ngoài
    Tôi mãi băn khoăn: khế vàng hay nắng?
    Bao nhiêu bận giơ tay, rồi buông xuống
    Sợ ảo ảnh mặt trời, khế ngọt vẫn là chua..."

    Trả lờiXóa
  16. "Gió đưa cành khế la đà.
    Những chùm khế ngọt đung dưa bên thềm
    Nắng vàng cho khế thêm ngon
    Cho khế thêm ngọt đậm đà bạn ơi.
    Mời bạn quá bộ đến chơi.
    Để tôi đãi khế ngọt tình bạn tôi..."

    Cám ơn các bạn .
    TrMK7

    Trả lờiXóa

Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!