Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015
Kỷ niệm cuối cùng cha dành cho con.
Hình ảnh bố và mẹ bạn Sơn
Ảnh bố bạn Sơn
Bạn Sơn
Tháng 8 vừa rồi khi ra Hà Nội họp, tôi có dịp trở lại ngôi trường ở gần bệnh viện Hà Đông nơi trước đây mẹ tôi dạy học, nơi cách đây 51 năm tôi nhìn thấy bóng hình cha lần cuối.
Năm 1964 trước khi đi B, cha tôi đã về thăm vợ con tại ngôi trường ấy. Khi dắt tôi đi ra khỏi cổng, cầm tay tôi cụ nói: “Con ở nhà phải ngoan.” rồi cụ đi luôn. Lần đấy cụ ra Hà Nội, vào chiến trường và hy sinh năm 1965 trong trận Ba Gia, khi 40 tuổi.
Cha tôi là Bùi Xuân Đăng. Quê gốc của cha tôi ở Huế. Từ 1946, cụ tham gia quân đội và ra Bắc. Cụ bị thương trong chiến dịch Điện Biên Phủ. Thế là cha gặp mẹ tôi, lúc đó đang là y tá. Khi hy sinh, cha tôi mang quân hàm trung tá thuộc Bộ Tư lệnh Pháo binh F351. Cụ là Chiến sỹ Thi đua Tòan quân. Trước khi đi B, cụ là Tham mưu Trưởng trường Sỹ quan Pháo binh ở Sơn Tây. Trước đó nữa, khoảng năm 62-63 cụ có qua bên Lào làm cố vấn. Vì thế cụ có rất ít thời gian gần vợ và các con. Kỷ niệm cuối cùng cha dành cho tôi chỉ có cái nắm tay, lời dặn dò ngắn ngủi và bước đi vội không ngóai đầu nhìn lại ấy thôi... Cảnh vật giờ đã đổi thay nhiều nhưng trong tôi vẫn còn mãi kỷ niệm cuối cùng cha dành cho tôi.
Ghi theo lời kể của bạn Bùi Tuấn Sơn B6K8 - tháng 9 năm 2015 tại tp Hồ Chí Minh
1 nhận xét:
Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Kính cẩn nghiêng mình trước hương hồn cụ.
Trả lờiXóa