Mấy
chục năm nay, chắc các bạn K8 trường VHQĐ Nguyễn Văn
Trỗi ít giao tiếp với Tuấn "NGO". Bạn ấy đã trải qua
một quãng đời đặc biệt, nhiều thăng trầm. Một số
bạn Nguyễn Văn Trỗi cũng ít nhiều biết về đời của
Tuấn "NGO". Gần đây, tôi may mắn được gặp bạn Tuấn
"NGO" nhiều hơn, nên biết đời bạn khá kỹ. Tuy vậy, bài
này không có ý kể về quãng đường đời khấp khểnh
mấy chục năm của anh, mà chỉ chép lại mươi phút anh
bình thơ mà thôi.
Tuấn
"NGO" có một người bạn phổ thông là GS Xuân Đại, công
tác ở Viện KHXH. Hôm rồi tôi được chứng kiến buổi
bình thơ giữa hai người. Hôm đó GS Đại đang say sưa
đọc sách thì Tuấn "NGO" đến. Trông thấy Tuấn vào GS
ngẩng lên hồ hởi chào:
-Cơn
gió nào đưa bạn quí đến vậy?
-Ồ,
tại vì tập thơ 100 bài mới xuất bản của nhà văn trẻ
Nguyễn Thế Hoàng Linh đấy. Ông đã đọc chưa?
GS
Đại vừa cười vừa nói:
-Tôi
đâu có thời gian mà thơ với thẩn.
-Vậy
tôi đọc ông nghe một bài nhé. Không để cho GS Đại
đồng ý, Tuấn "NGO" liền đọc cao giọng.
Tôi hỏi một không tám không
Chị ơi nỗi nhớ có lông màu gì?
Chị tổng đài giọng nhu mì
Lông thì nhiều lắm vặt đi vẫn còn
Có lẽ em là kẻ
đang yêu?
Không, em chỉ
hỏi những điều hồn nhiên
Hay là em mắc
chứng điên?
Vâng, vì điên
nên mới hỏi vu vơ tốn tiền
………..
Lặng im, thì
cũng đã tàn mùa đông.
Tuấn "NGO" vừa đọc
xong. GS Đại liền phẩy tay nhăn mũi:
-Bài
này tôi biết rồi, thô lắm. Văn sĩ Hồ Anh Thái và nhà
phê bình Nguyễn Thị Minh Thái gọi bài đó là rác đấy.
Nó làm hỏng cả tập thơ.
Tuấn
"NGO" cười lớn:
-Thưa
GS, Ngài cũng được xếp vào hạng các nhà phê bình danh
tiếng đấy. Nhưng Ngài đang sống trong thời đại thông
tin. Ngài hãy xóa hai chữ nối nhớ
đi và thay vào từ khác xem. Này nhé:
Tôi hỏi một không tám không
Chị ơi oan ức
có lông màu gì?
Ngài
thấy chưa một xã hội đầy bức xúc hiện lên mồn một
qua hai câu đó rồi đấy. Lại nữa “Chị ơi tham
nhũng có lông màu gì?”, GS có thấy
tinh thần hăng hái chống quốc nạn chưa.
GS
Đại thẫn thờ, Tuấn "NGO" vê thuốc lào rít sòng sọc.
Anh bình tiếp “Chị ơi đất
cát có lông màu gì?”
Lần
này thì GS Đại trả lời:
-Đất
cát có mầu bóng bay của trẻ con, xanh đỏ tím vàng đủ
cả. Chúng ta đang đứng trước một cuộc khủng hoảng
kinh tế mới mà chất kích thích là bong bóng bất động
sản. Nó sắp nổ rồi.
Lúc
đó, Thế Hùng đi vào, chắp tay cung kính vái:
-Thật
là nhị vị hiền giả ngay trước mắt mà không nhìn
thấy, xin đại xá, xin đại xá.
Tuấn
"NGO" vui vẻ vỗ vai Thế Hùng. Tôi (Thế Hùng) được Tuấn
âu yếm liền thấy lòng trẻ lại và nhìn Tuấn "NGO" với
ánh mắt khâm phục trìu mến. Bạn Tuấn của chúng ta vừa
là chiến sỹ vừa là thi sỹ vậy.
Nguyễn
Thế Hùng, K8, NVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đề nghị mọi người dùng tiếng Việt có dấu để nhận xét. Gõ telex tiếng Việt TẠI ĐÂY. Nhận xét xong xin không dùng Nặc danh mà nên điền danh tính vào Tên/URL (nếu ko dùng danh khoản). Xin chân thành cảm ơn!