Đã thượng tuần tháng 11.
Mấy ngày nay Sài Gòn u ám, trời đầy mây, không thấy bóng mặt trời. Với người Hà Nội những ngày này mà lạnh là lẽ thường nhưng trong này lại là hiếm. Gió lạnh tràn về do ảnh hưởng của cơn bão số 7. Bâng khuâng nhớ Hà Nội, nhớ bạn bè, thầy cô...
Một mùa Noel sắp tới, một năm sắp trôi qua. Ai nấy bận rộn mưu sinh. Nhưng ngòai công việc riêng tư của từng người thì lính Trỗi năm rồi có nhiều việc cùng làm chung. Nào là gặp gỡ hội ngộ mỗi dịp có bạn ở xa tới (chưa nói là "ở tận bển" về mà chỉ cần từ Hà Nội vào hay Sài Gòn ra), nào là quyên góp cho con gái Phước Bình thay thận, nào là hành hương thăm lại "chiến khu xưa" (hết Mỹ Yên, Đại Từ đến Trung Hà, Hưng Hóa rồi xa hơn là đòan 100 lính cùng thầy cô thăm Quế Lâm, Trung Quốc), nào là ủng hộ Nam Tiến điều trị tim, nào là "ngọai giao nhân dân", nào là thành lập các chi hội Trỗi ở Quy Nhơn, Nha Trang, Vũng Tàu... nào là phối hợp họat động giữa 3 miền Bắc-Trung-Nam, v.v... Trong năm nay, hình như làm chung còn nhiều hơn làm riêng?
Lính Trỗi quen sống tập thể, đến khi đã qua bên này dốc mà vẫn "ở đồn Mang Cá thích hơn ở nhà"(!). Nói vậy, con cái chúng ta đều phương trưởng và xứng đáng là con của lính Trỗi. Năm rồi nhiều cháu ra ở riêng. Chẳng cần thiếp mời mà chỉ mấy dòng nhắn trên blog Bantroi là mấy ông bạn già lại có dịp hội ngộ, nâng lên hạ xuống mừng bọn trẻ hạnh phúc.
Năm nay với lính Trỗi là năm của tình đồng đội, bạn bè!
Mấy ngày nay Sài Gòn u ám, trời đầy mây, không thấy bóng mặt trời. Với người Hà Nội những ngày này mà lạnh là lẽ thường nhưng trong này lại là hiếm. Gió lạnh tràn về do ảnh hưởng của cơn bão số 7. Bâng khuâng nhớ Hà Nội, nhớ bạn bè, thầy cô...
Một mùa Noel sắp tới, một năm sắp trôi qua. Ai nấy bận rộn mưu sinh. Nhưng ngòai công việc riêng tư của từng người thì lính Trỗi năm rồi có nhiều việc cùng làm chung. Nào là gặp gỡ hội ngộ mỗi dịp có bạn ở xa tới (chưa nói là "ở tận bển" về mà chỉ cần từ Hà Nội vào hay Sài Gòn ra), nào là quyên góp cho con gái Phước Bình thay thận, nào là hành hương thăm lại "chiến khu xưa" (hết Mỹ Yên, Đại Từ đến Trung Hà, Hưng Hóa rồi xa hơn là đòan 100 lính cùng thầy cô thăm Quế Lâm, Trung Quốc), nào là ủng hộ Nam Tiến điều trị tim, nào là "ngọai giao nhân dân", nào là thành lập các chi hội Trỗi ở Quy Nhơn, Nha Trang, Vũng Tàu... nào là phối hợp họat động giữa 3 miền Bắc-Trung-Nam, v.v... Trong năm nay, hình như làm chung còn nhiều hơn làm riêng?
Lính Trỗi quen sống tập thể, đến khi đã qua bên này dốc mà vẫn "ở đồn Mang Cá thích hơn ở nhà"(!). Nói vậy, con cái chúng ta đều phương trưởng và xứng đáng là con của lính Trỗi. Năm rồi nhiều cháu ra ở riêng. Chẳng cần thiếp mời mà chỉ mấy dòng nhắn trên blog Bantroi là mấy ông bạn già lại có dịp hội ngộ, nâng lên hạ xuống mừng bọn trẻ hạnh phúc.
Năm nay với lính Trỗi là năm của tình đồng đội, bạn bè!
Tiết trời đã Lập Đông từ mùng 8 tháng 11, song mấy ngày hôm nay thời tiết Sài thành cũng có tiết Thu nhất là về chiều,gợi cho ta nhớ về mùa thu Hà Nội,nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa.
Trả lờiXóa"Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế"
Có bạn bảo nên compare công việc làm được giữa "Bờlờlờ" và "Bờlờgờ"!?
Trả lờiXóaHề, anh em ta đã hoàn toàn tự nguyện làm những việc vì cái tên mà nhà trường được mang. Hoàn toàn tự nguyện nên chắc chắn sáng tạo và hiệu quả hơn "Bờlờlờ" nhiều!!! Trong đội hình "Bờlờlờ" hay phải dòm nhau lắm, phải chờ đợi, bị động, điển hình là vụ 20/11 vừa rồi. Còn ta đã phát động mà được anh em ủng hộ là làm!!!
Xét về hiệu quả: "Bờ lô gờ" > "Bờ Lờ Lờ"
Trả lờiXóaCông bằng mà nói, bạn Trỗi bản chất là tự nguyện gắn bó với nhau, không phân biệt khóa trên khóa dưới, miễn là "lính Trỗi". Trong năm vừa qua nhờ công đầu của blog BẠN TRỖI, anh em trong trường đã có nơi gặp nhau, trao đổi tất cả mọi việc liên quan đến Trường, đến từng cá nhân có nhu cầu, đã làm được nhiều việc có ích, đã giúp đỡ kịp thời một số trường của bạn bè trong lúc rất khó khăn một cách có hiệu quả. Nên phát huy những gì đã đạt được và trong từng cá nhân hãy cố gắng làm được những gì có thể, để duy trì được tinh thần của trường Trỗi.
Trả lờiXóa