CHUYỆN KHÓ TIN
Đây là câu chuyện bất ngờ tìm ra bạn, cứ như trong khảo cổ học. Nhưng nó là có thật và mang đậm tính Trỗi, rất
Trỗi “của ngày xưa”, là sản phẩm của trò cách ly “cấy”.
Ngày xưa, dù học nội trú cùng một
lớp, 3 năm cấp hai, nhưng thú thật mình chỉ biết mặt một vài bạn nam trong lớp
B6 và các bạn cũng không biết mình. Bởi vậy mới dẫn đến chuyện Ngô Hoàng Hà,
Nam Hùng và mình tình tờ phát hiện ra (sau 30 năm) bọn mình còn học chung một học
kỳ ở lớp 10D trường Nguyễn Trãi thời sơ tán B52 tại Ngô Đồng (Hà Tây). Lớp 10D
năm ấy còn có bạn Phùng Thanh Sơn – B2 (Hình như ở Long Xuyên, An Giang), bạn Nguyễn
Nam (ở TP HCM), bạn Minh Nghĩa (ở Ba
lan) và bạn Huỳnh Trung Hải (đã mất).
Ngày nay, bọn mình "dám" đứng cạnh
nhau chụp ảnh, lại còn bá vai nhau như trong tấm hình này (phía sau là các bạn
10D khác). Nếu ngày xưa ấy mà như ngày nay thì đã không có câu chuyện khảo cổ kể trên.
(Ảnh: Hà Thái Bình cung cấp)
Các bạn học vói nhau từ 1972. Tính dến ngày nhận ra nhau cũng ngoài 40 nâm dấy!
Trả lờiXóaĐúng đấy Thái tôi đang ở long xuyên
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóato Nac danh: Giở "máy tính" ra bấm lại thì đúng là hơn 40 năm thật, dạo này tính nhẩm dở quá! Cảm ơn đã nhắc lỗi.
Trả lờiXóato Thanh Sơn: Không biết đến bốn mươi mấy năm thì mới được gặp lại bạn học đây?