Như đã nói : chỉ có khi buồn thì mới làm thơ, còn khi vui thì đi nhậu "mất đất". Bởi vậy chỉ có thơ buồn chớ ko có thơ vui. Tìm được mấy "con cóc" xưa gởi bạn xem chơi.
Nô-en đã đến rồi đấy nhỉ
Chúa Giê-su sinh đẻ thế nào
Mà lòng ta bỗng thấy nao nao
Nhìn trời đất quê hương xứ lạ.
Tây có Chúa - Trời ta cũng Chúa
Sao lòng người mỗi chỗ một phương
Nơi đất lạ Chúa nào chẳng thấy
Chỉ thấy mình xao xác buồn thương!
Leipzig - Nô-en 1972
Ôi, Tết đến! – Có gì vui nhỉ?
Khi xuân về chẳng có đào, mai
Pháo không nổ bên mùi hương mới
Bánh chưng, hành chẳng có một khi.
Tết đã đến! – Lòng thêm buồn tủi
Lệ vơi đầy dưới cảnh trời xa
Nhìn kẻ lạ vui vầy sum họp
Để riêng mình thương nhớ với ta!
Ừ, Tết đến! – Càng thêm đau khổ
Một năm dài đằng đẵng trôi qua
Bao cay đắng, đau thương, buồn tủi
Trên đường đời năm tới đầy vơi!
Dresden – Tết 1974
Ta dửng dưng đón xuân về đất lạ
Lòng không hề gợn sóng trước đào, mai
Đang nở rộ đón chào mùa xuân tới
Nơi quê người chứ đâu phải quê ta!
Lòng giá lạnh giữa ngày xuân mới
Lửa xuân nào sưởi nổi tấm lòng băng
Của kẻ lạ một mình nơi đất khách
Ngước nhìn trời tưởng nhớ tới cố nhân.
Đời đã thế - Đừng kêu chi đau khổ!
Nhếch mép cười khi có kẻ thương ta
Răng nghiến chặt giữa hai hàng lệ nóng
Mắt trợn trừng nhìn xuân tới rồi qua!
Dresden – Xuân 1975
Tức cảnh khi xem 2 cây đào và mai rực rỡ chưng trong tủ kiếng nhân dịp tết Viêt Nam tại Dresden
TQ ơi, chỉnh font chữ hoài ko được. Chỉnh lại giùm nha. Cám ơn!
Trả lờiXóaHMK6
Thơ thẩn nhiều quá mới lại " diệu " vào thì chỉnh làm sao ?
Trả lờiXóaK6LS
Thơ của anh HM đây phải không ạ . Từ nào giờ mới nghe viết chữ như mèo cào , nay Quế mới biết là làm thơ như mèo nữa ." Chúa Giê-su sinh đẻ thế nào " . He he .
Trả lờiXóaTheo tổng kết của Văn Chương thì chỉ có 4 nơi lý tưởng để làm thơ:
Trả lờiXóa1. Bên bầu rượu.
2. Trên yên ngựa.
3. Bên gối ngủ.
4. Trong WC.
Xét theo quan điểm "VĂN MÌNH" thì thơ HMK6 chả ra cái đek gì hết, chắc là rơi vào trường hợp thứ 4.
Muốn có 1 BÀI THƠ ĐỂ ĐỜI HMK6 có 2 lựa chọn:
a) Trau dồi kỹ năng ngày càng hoàn thiện hơn.
b) Cứ sáng tác bừa, mỗi ngày chục bài, từ giờ tới chết thế nào cũng trúng được 1, mà nếu chúng nó k khen thơ mình là chúng nó Ngu...híhíhí :)))
HòaKhọmK6: Cảm ơn HMK6 gửi tặng Thơ,
Trả lờiXóathơ buồn nhưng đúng với nỗi lòng của
kẻ xa xứ ở trời Tây.Khá khen cho Út Quế "tinh đời" đã phát hiện ra "Móng vuốt" của HMK6.Mình rất thích tứ thơ sau của bạn:
Đời đã thế - Đừng kêu chi đau khổ!
Nhếch mép cười khi có kẻ thương ta
Răng nghiến chặt giữa hai hàng lệ nóng
Mắt trợn trừng nhìn xuân tới rồi qua!
Meo...meo...
Buồn mới phát tiết làm thơ
Trả lờiXóaTha huơng ngày tết "lơ mơ" (say!) nhớ nhà
Thơ hay đấy!
Tứ thơ:"Đời đã thế...Mắt trợn trừng" đọc nghe cứ như Paven ấy nhỉ,chắc thuổng vần thơ của cụ Tố Hữu.Đùa thôi,chứ sau vài chục năm mà đọc lại thơ mình làm chắc ôm bụng cười lăn.
Trả lờiXóaAnh AK7 nói đúng đấy . Em giữ mấy bài văn con em nó làm năm cấp 1 : nhà em có nuôi 1 con heo , sau 1 năm đầu nó bằng quả bưởi , mình nó bằng cái thùng phi ... Qúa trời hay .
Trả lờiXóaCháu hay đùa vô duyên, bác HMK6 đừng fật ý nhá. Nói thế chứ thơ cháu như Cức Tró...đánh giá thơ bác fải chờ bác TMK4 cho Í...Ciến :)))
Trả lờiXóa